Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 786 - Chương 786 - Trận Chiến Công Tâm Đại Thắng 3

Chương 786 - Trận chiến công tâm đại thắng 3
Chương 786 - Trận chiến công tâm đại thắng 3

Chương 786: Trận chiến công tâm đại thắng 3

“Nếu phải cảnh sát mời anh ta làm nhân chứng chỉ điểm, anh ta lại không có tiền án tiền sự gì, muốn ôm tiền tẩy trắng cũng quá dễ. Nói không chừng anh ta đã sớm làm xong dự định này từ ngày đi theo ông rồi.

Lỗ Vĩ Nghiệp, cũng phải giết Vương Đình diệt khẩu sao?

Bạch Song Kim nắm giữ một khu vực lớn như vậy, đều là tay lõi đời cả, ông ta còn không biết ông kiêng dè ông ta sao? Em trai nhà mình Bạch Song Ngân đã khai hết chuyện của ông ra rồi, ông ta sẽ không đề phòng ông diệt khẩu sao? Nếu ông ta phản bội, thế lực của ông sẽ bị chia cắt, ông còn lại bao nhiêu lợi thế nữa? Mấy người bên ngoài đó liệu có bị Bạch tiên sinh đức cao vọng trọng lôi kéo không? Bịt miệng Bạch tiên sinh? Ông có chắc chắn không?

Còn nữa…”

Dịch Gia Di đếm từng người một, hồ sơ mà trước đó Lưu Gia Minh đi điều tra đã có tác dụng, Dịch Gia Di căn cứ theo lý lịch tư pháp và hồ sơ của mấy người này để mở rộng phân tích về phương diện nhân tính, dưới tình huống Lỗ Vĩ Nghiệp đã không còn tin tưởng cấp dưới của mình nữa mà thêm một viên gạch.

Quả nhiên, sắc mặt của Lỗ Vĩ Nghiệp càng ngày càng khó coi.

Liệt kê xong xuôi, đột nhiên Dịch Gia Di ngừng nói.

Ngay khi Lỗ Vĩ Nghiệp ngẩng đầu lên với vẻ nghi ngờ, cô thu lại vẻ mặt, đôi mày kiếm dựng lên như đao, toàn bộ sức mạnh đều khai hỏa, khí thế hơn người, cuối cùng cũng ép ông ta tới góc tường: “Lỗ Vĩ Nghiệp, muốn diệt khẩu, ông có đủ nhân thủ không?

Khi mấy người này khai ông ra rõ ràng là muốn hiến tế đại lão, ông dám tin ông con dao mà mình phái đi diệt khẩu không?

Làm sao ông biết con dao này… sẽ không quay ngược lại đâm ông?”

Dịch Gia Di nói xong, đột nhiên cả người nhẹ nhõm hẳn, cô trở tay kéo ghế ra, sau đó vòng vào ngồi xuống, thậm chí còn vắt chéo chân.

Lỗ Vĩ Nghiệp mím môi thành đường, màu môi trắng bệch.

Sắc mặt của nữ cảnh sát trước mặt càng lúc càng hồng hào, đôi mắt sáng rực, hào quang của cô gây sát thương tới Lỗ Vĩ Nghiệp khiến cho ông ta giống như đang bị lửa thiêu, ngũ tạng bị đốt, mắt trợn đến muốn nứt cả ra.

Lỗ Vĩ Nghiệp cũng không còn cười được nữa, vẻ mặt nặng nề, mặt xám mày tro, ánh mắt cũng dần dần ảm đạm.

Ông ta cho rằng mình sẽ luôn tiêu dao ngoài vòng pháp luật, đội luật sư, con cừu gánh tội thay, con đường chạy trốn... ông ta đều đã nghĩ rõ ràng cả rồi, nhưng không ngờ phía cảnh sát lại thu chặt lưới không kẽ hở từ bốn phương tám hướng khiến ông ta hoàn toàn không có chỗ nào có thể chạy.

Tròng mắt đảo nhanh như bi, ông ta ra sức suy nghĩ, hòng muốn vớ được một cọng rơm cứu mạng nhưng tâm lại loạn như ma.

Dịch Gia Di quay đầu đối diện tầm nhìn với Từ Thiếu Uy, ra hiệu cho anh ta.

Từ Thiếu Uy lập tức đứng dậy ra ngoài.

Sau mười phút, anh ta quay trở về phòng thẩm vấn, nói cho Lỗ Vĩ Nghiệp biết có thể gặp luật sư rồi dẫn ông ta đi gặp luật sư Hồ Trung Vượng cuối cùng cũng đã làm xong thủ tục.

Dịch Gia Di nhìn hai người Từ Thiếu Uy rời đi, trong phòng thẩm vấn chỉ còn lại mỗi mình mới ngẩng đầu duỗi thắt lưng, thở ra một hơi thật dài, cô ho nhẹ hai tiếng, ngồi yên uống hơn phân nửa chai nước suối.

Trong phòng thẩm vấn yên tĩnh, còn bên ngoài phòng thẩm vấn lại vây đầy người. Wagner chặn người hào hứng muốn xông vào trong nói chuyện với Dịch Gia Di, ra hiệu cho mọi người để cô nghỉ ngơi.

Lúc này, Lưu Gia Minh mới phản ứng lại được Dịch Gia Di quả thật đã quá mệt.

Sau mười mấy phút, Dịch Gia Di mới ra khỏi phòng thẩm vấn, cô vừa ngẩng đầu đã nhìn thấy mấy vị “hương thân phụ lão” đứng bên ngoài cửa đợi bắt tay cô, cô hơi sững sờ rồi mới cười xán lạn, hỏi: “Sao mọi người đều đợi ở cửa hết vậy?”

Lúc này, giám sát Dương của tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức cũng chạy tới, đẩy đám người Lưu Gia Minh ra, anh ta xông lên đầu tiên: “Thế nào rồi? Có khẩu cung khai nhận của Lỗ Vĩ Nghiệp không?”

“Sao có khả năng sẽ khai được, suy cho cùng ông ta cũng là một tay lõi đời mà.” Dịch Gia Di lắc đầu: “Nhưng nếu video thẩm vấn này có thể lên tòa, tin rằng toàn bộ bồi thẩm đoàn cũng sẽ hiểu rõ Lỗ Vĩ Nghiệp là hung thủ thôi.

Nhưng khi chúng ta họp cũng đã nói đây không phải chuyện quan trọng nhất.

Điều quan trọng nhất để đánh tan Lỗ Vĩ Nghiệp là khiến ông ta sụp đổ tinh thần, mất đi lòng tin với tất cả mọi người, sau đó trong thời gian tiếp theo sẽ loạn bước chân, không thể dùng thêm chiêu thức gì tăng thêm độ khó cho cảnh sát.”

Cho dù Lỗ Vĩ Nghiệp không khai nhưng vào thời khắc mấu chốt khiến ông ta trở thành một tên phế vật bước đi khó khăn cũng đã hiếm có rồi.

Bình Luận (0)
Comment