Chương 815: Đặt bao hết 2
Vương Đình hoàn toàn hiểu một điểm này nên mới chủ động liên lạc với cảnh sát.
Dương Tông Lễ quay đầu nhìn cô và nở nụ cười, quả nhiên hậu sinh càng nhiệt huyết và cảm xúc cũng càng mạnh mẽ hơn mấy lão giả như bọn họ. Bọn họ nghe được mấy tin tức này, chẳng có lão cẩu nào có phản ứng gì cả, chỉ có Dịch Gia Di là tâm trạng rõ ràng kích động.
Còn trẻ thật tốt.
“Tôi cảm thấy… đại khái Vương Đình hình như đã sớm chuẩn bị cho một ngày này rồi, có thể bảo vệ lông của mình suốt nhiều năm như thế, sau khi gặp phải chuyện như vậy ngay lập tức có được liên hệ với chúng ta… Lần này chúng ta hành động quả thật giống như cung cấp cho anh ta một cơ hội hoàn hảo để tẩy trắng vậy.” Dịch Gia Di quay đầu nhìn những người khác.
“Trên đời này có kẻ ngu tự cho là đúng, và chắc hẳn cũng có người thông minh vô cùng khiêm tốn và kín đáo, cũng không thể loại trừ khả năng này.” Phương Trấn Nhạc gật đầu.
“Vương Đình ngoại trừ cần quyền được miễn ra, anh ta còn yêu cầu chúng tôi tạo một thân phận khác cho anh ta ở đại lục, sau khi vụ án hoàn toàn kết thúc phải bảo vệ anh ta trong hai năm, sau đó lại giúp anh ta sắp xếp thân phận cư dân hợp pháp sau khi trở về Hồng Kông.” Dương Tông Lễ gật đầu: “Chúng tôi đã đồng ý.”
“Hiểu rồi.” Dịch Gia Di gật đầu.
“Liên quan đến văn kiện xử phạt của Lỗ Vĩ Nghiệp, đội điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức đã giao một bản chứng cứ tội buôn bán thuốc phiện của ông ta lên sở tư pháp. Vì có Vương Đình, chúng tôi không cần một nhân chứng chỉ điểm như Lỗ Vĩ Nghiệp này nữa, đã bác bỏ đơn xin được làm nhân chứng chỉ điểm của Lỗ Vĩ Nghiệp. Đến khi đó lên tòa đếm tội và tuyên án, chỉ sợ ông ta khó tránh khỏi án tử hình.
Các văn kiện tố tụng đám người Bạch tiên sinh mà đội điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức đã bắt được trong một lần cũng đã trình lên sở tư pháp, sẽ lần lượt mở phiên tòa thẩm tra xử lý bọn họ, chúng tôi sẽ không bỏ qua cho bất cứ một ai trong bọn họ, mời các đồng nghiệp CID yên tâm.”
Dương Tông Lễ gật đầu ra hiệu với Phương Trấn Nhạc và Dịch Gia Di một cách vô cùng trịnh trọng, xác định đối phương nhận được ý kính trọng của mình mới nói tiếp: “Tuy rằng sau đó có khả năng vẫn sẽ còn khó khăn và nguy hiểm, nhưng vụ án thi thể quỳ chắc hẳn cũng đã có thể hoàn toàn kết án ở đây.
Trước đó, vô cùng cảm ơn toàn bộ sự chi viện và giúp đỡ của tổ trọng án B đối với đội điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức, nhiệm vụ lần này có thể giành được thắng lợi mang tính giai đoạn lớn như thế đều là nhờ sự giúp đỡ của các thám tử tổ B, đặc biệt là tổ trưởng Dịch.
Tổng cảnh ti sir Trần của đội điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức chúng tôi kêu tôi chuyển lời cho cô, sau khi toàn bộ nhiệm vụ kết thúc sẽ mở đại hội khen thưởng toàn đội cảnh sát, ông ấy chắc chắn sẽ tranh thủ giành báo đáp lớn nhất cho mọi người ở tổ B và tổ trưởng Dịch.”
“Đây vốn chính là chuyện mà chúng tôi nên làm.” Dịch Gia Di lập tức bày tỏ thái độ.
Dương Tông Lễ gật đầu mỉm cười, cũng không đáp lời. Cô làm chuyện mà cô nên làm, chúng tôi nhất định cũng phải làm chuyện mà chúng tôi nên làm, đây mới gọi là nghĩa khí. Làm người cũng không thể cô làm được chuyện mà cô nên làm, chúng tôi lại cảm thấy đó là lẽ thường, ngồi không hưởng thụ được, không có đạo lý ấy.
Khưu Tố San ngồi bên cạnh vừa làm ghi chép vừa thi thoảng nhìn Dương Tông Lễ và Dịch Gia Di.
Trong cuộc họp ở đội điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức, sir Dương dám cãi nhau với bốn, năm giám sát và cảnh ti có ý kiến bất đồng, một người ngồi bên bàn làm việc vẫn luôn nói chuyện siêu lớn tiếng, nhưng khi đối diện với Dịch Gia Di lại ăn nói nhỏ nhẹ, giống như chỉ sợ giọng của mình quá vang dội sẽ khiến Dịch Gia Di hiểu lầm anh ta không đủ tôn trọng cô vậy.
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi, Dịch Gia Di đã không phải cô gái trẻ ngọt ngào mềm mại lén lút khoanh vòng tròn đỏ trong văn phòng, đối với rất nhiều quy tắc trong cục cảnh sát cũng không hiểu nhiều cho lắm kia nữa.
Đến nay, vẻ anh khí giữa mi gian của cô càng đậm hơn, con người cũng đã lớn thành một tổ trưởng vang dội có thể độc lập một phương, sẽ được các trưởng quan kính trọng.