Chương 86: Cô chỉ cảm thấy đầu vang ong ong
Làm rõ những chuyện này không chỉ là có trách nhiệm với xã hội, có trách nhiệm với toàn bộ cục cảnh sát mà cũng là có trách nhiệm với bản thân Dịch Gia Di.
Vì thế, Khưu Tố San vẫn kiên trì hỏi ra một câu cuối cùng: “Hôm qua trước khi cô tan làm, hung thủ Trương Kim Thổ cũng không ở trên bảng trắng, các thám tử cũng đang trong quá trình vây bắt vào tối qua, tình cờ bắt được kẻ tình nghi.
Nói cách khác, từ tối qua đến sáng nay cô đi làm, không có người nào từng nhắc đến Trương Kim Thổ với cô.
Dưới tình huống cô không có thông tin từ trước, làm thế nào xác định được cậu ta là hung thủ?”
Một khắc này, Dịch Gia Di mới ý thức được mình đã không thể trốn tránh được nữa.
Sóng biển cuồn trào đã dồn cô vào góc chết.
Cô chỉ cảm thấy đầu vang ong ong, thiếu khí.
Ánh mặt trời sáng sớm mang theo nhiệt độ, tia sáng dần dần vuông góc cũng trở nên rất nóng nực, chiếu từ trên xuống, đã không còn hắt lên gương mặt của Dịch Gia Di nữa mà chiếu lên cái ghế ngồi máy tính của Khưu Tố San, phả ra một mùi da thuộc.
Cô cảnh sát trẻ siết chặt hai nắm tay, hít một hơi thật sâu, ánh mắt nhìn chằm chằm vào ánh sáng chói mắt bên ngoài cửa sổ vài giây rồi mới dần thu lại.
Cô nghe thấy giọng nói của mình có hơi khàn, nhưng cũng không quá hoảng loạn và run sợ.
“Madam, đương nhiên trên bảng trắng vẫn còn những người khác mà đám người sir Phương nghi ngờ, bạn bè xấu của nạn nhân nam cũng ở trong đó, cũng có những người có tiền án khác, nhưng không phải tất cả mọi người có tiền án đều không có nhân tính như Đại Tiêm Tử biểu hiện ra.
Đại Tiêm Tử tên thật là Triệu Tổ Kiến, sinh năm sáu mươi bảy, mười bốn tuổi vì hành hạ động vật nhỏ đến chết mà bị hàng xóm tố cáo. Mười lăm tuổi ăn cướp ở tiệm vàng bất thành và bị bắt tại trận. Cùng năm lại vì đánh hàng xóm bị thương, bị mấy người trẻ tuổi cùng nhau áp giải đến cục cảnh sát… Mười tám tuổi bắt đầu làm bảo kê, tay sai ở câu lạc bộ đêm, bị tổ chống khiêu dâm bắt giữ và lưu hồ sơ, cùng năm còn vào cục cảnh sát sáu lần và lưu lại hồ sơ với các tội danh như gây thương tích… Hai mươi hai tuổi đánh nhau ở Vượng Giác, dẫn đến hai người bị thương, phán tù ba năm lẻ một tháng, sau khi ra tù…
Lưu Châu Hà, sinh năm sáu mươi chín, mười bảy tuổi bắt đầu chơi chung với Đại Tiêm Tử, cùng Đại Tiêm Tử vì ép một “viện giao muội” đi khách bên ngoài trả tiền mà giam giữ, đánh đập và tra tấn cô gái suốt một ngày một đêm, vì hàng xóm nghe thấy tiếng kêu thảm thiết, báo cảnh sát mà bị bắt, hai mươi mốt tuổi…
(Chú thích: Viện giao muội gần giống với sugar baby bây giờ.)
“… Tuy rằng Trương Kim Thổ không ở trên bảng trắng, nhưng một ngày trước, khi nạn nhân nam Đinh Bảo Lâm và Đại Tiêm Tử còn chơi chung với nhau, cùng làm bảo kê ở câu lạc bộ đêm Phú Lệ Hoa với Đại Tiêm Tử, từng vì xung đột với khách hàng nữ là bà chủ lớn mà bị người phụ nữ này báo cảnh sát, tố cáo hành vi dụ dỗ thiếu nữ vô danh làm hành vi bất chính.
Năm thứ hai Đinh Bảo Lâm và Đại Tiêm Tử lăn lộn chung, Trương Kim Thổ và Lưu Châu Hà ăn cắp vặt trên phố, coi đây là niềm vui… đến năm thứ ba, Trương Kim Thổ dẫn A Hoành nhỏ nhất đi dạo bãi, vừa vặn đụng phải hoạt động chống phá khiêu dâm…
Dáng người của Trương Kim Thổ cao, biết đánh nhau, gan lại to, trong hồ sơ ghi anh ta từng đánh cả cha mẹ mình, mỗi lần em gái nhìn thấy anh ta về nhà từ cửa sổ đều sẽ chui vào trong tủ, hoặc là dưới gầm giường…”
Dịch Gia Di đã tìm lý lịch của mấy hung thủ trong hồ sơ từ trước, cố gắng ghi nhớ và học thuộc, chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào, vậy mà lại thật sự hữu dụng.
Cô học thuộc giới thiệu về nhân vật như vậy, còn đọc rất lưu loát, câu nào câu nấy đều buộc chặt vào năm thằng khốn không biết thiện ác, khiến Khưu Tố San kinh ngạc đến mức con ngươi co rút lại.
Chị ta đang định hỏi Dịch Gia Di biết thế nào thì cô cảnh sát trẻ đã mở miệng: “Gần đây toàn bộ hồ sơ cũ trong cục cảnh sát đang được quét hình và nhập vào máy tính, phần lớn công việc chỉnh lý hồ sơ đều do nhân viên hỗ trợ hành chính chúng tôi giúp san sẻ.
Bây giờ hồ sơ vụ án và hồ sơ công dân nhiều như thế, ai có thể hiểu rõ ràng tình hình của người trên bảng trắng được?
Là tôi đã chỉnh lý hồ sơ vụ án.”
Dịch Gia Di nói rất hùng hồn và hữu lực, câu nào cũng như đấm vào eo madam.