Chương 951: Mau về đi, Dịch Gia Di 1
Đội cảnh sát một ngày không thể rời khỏi cô!
Phương Trấn Nhạc giúp Dịch Gia Di chuẩn bị gần như tất cả mọi thứ, rất nhiều bạn học cùng nhau huấn luyện, có người không chuẩn bị thuốc bôi lúc bị thương còn phải tới mượn Dịch Gia Di, vừa qua vừa lại tình cảm với bạn học cũng nảy sinh. Mọi người đều nói rất ngưỡng mộ Dịch Gia Di có một trưởng quan có kinh nghiệm phong phú giúp sắp xếp mọi thứ.
Chẳng qua trí giả lo nhiều, tất có sơ suất, duy chỉ có một thứ mà anh Nhạc không chuẩn bị cho cô chính là kem chống nắng, vì thế huấn luyện chưa đến một tuần, không chỉ lưng mỏi hông đau mà còn đen đi nửa tông.
Có đôi khi soi gương nhìn mình còn không nhịn được mà ôm mặt thở dài.
Thay đổi rồi, thay đổi rồi, khí chất đã hoàn toàn thay đổi.
Trong toàn bộ doanh trại huấn luyện bộ đội đặc chủng ngoại trừ cảnh sát huấn luyện bản bộ thì những người khác đều là cảnh sát mặc quân trang ra quân chưa đến ba năm, phần lớn đều là từ những bộ phận khác điều động đến, hoặc là dựa vào ý chí mạnh mẽ từng bước tiến lên, người nào cũng liều mạng muốn nắm bắt mỗi một cơ hội thể hiện bản thân.
Đây là nơi mà Dịch Gia Di cảm thấy không có phong cách muốn làm gì thì làm, thoải mái tiêu sái nhất từ sau khi đến Hương Giang.
Bầu không khí trong quân doanh luôn luôn dâng trào, không được lười biếng, ngày nào cũng phải liều mạng.
Dịch Gia Di là tổ trưởng duy nhất trong đội ngũ, dù sao thì trong ba năm tốt nghiệp trường cảnh sát có thể thăng chức lên làm tổ trưởng, chí ít trong ba năm này cũng không có một ai.
Rất nhiều đồng môn tràn đầy sự tò mò về cô, ngay cả nữ cảnh sát cùng phòng cũng hở tí là hỏi cặn kẽ gốc rễ chuyện của cô.
Một nữ hậu sinh sống đến năm hai mốt tuổi sao có thể mạnh như vậy? Liên tiếp phá được kỳ án, bắt giữ hung thủ, một phát súng bắn chết vua cướp gì đó… dưới ấn tượng khắc sâu, mọi người đều cảm thấy Dịch Gia Di chắc hẳn là một bông mẫu đơn sắc bén đen bóng, mắt sắc như đao và cường tráng. Trước đó tại đại hội biểu dương, cách từ rất xa lại chỉ nhìn thấy là nữ cảnh sát cao gầy đứng thẳng như cây tùng, bây giờ thoạt nhìn vậy mà còn xinh hơn ảnh chụp đen trắng mập mờ trên báo nhiều, thật sự nằm ngoài dự liệu quá.
Cộng thêm vốn tưởng Dịch Gia Di là người tuổi trẻ tài cao, còn trẻ đã nổi danh như thế chắc chắn rất kiêu ngạo. Rất nhiều người cũng đề phòng cô, lỡ như cư xử không khách sáo, chỉ với việc cô là nữ, thể lực không đủ để phản kích đã luôn có cách không bị bắt nạt rồi.
Nào ngờ vị tổ trưởng Dịch này không chỉ làm người ôn hòa mà còn sở hữu nụ cười siêu xán lạn và ngọt ngào, mấy lớp vỏ ngoài cứng cáp dựng lên kia hoàn toàn vô dụng, ngược lại còn thấy ngại vì sự nhiệt tình, cởi mở và không ra vẻ của cô.
Thay vì nói Dịch Gia Di thân thiện còn không bằng nói màu sắc cá tính của cô rất ngây thơ lạc quan, cho dù trải qua sự tàn khốc của rừng rậm nhưng vẫn bằng lòng tin tưởng sự lương thiện của người khác.
Ở trong mắt cô, hình như những người khác đều là bạn bè có tính cách tốt, loại chế độ làm việc tự nhiên và tiêu sái đó rất nhanh đã kéo gần mối quan hệ giữa cô với các bạn học bên cạnh.
Hơn nữa, tuy thân là nữ giới có thể lực trời sinh khá yếu nhưng cô cũng không vì sự yếu thế của mình mà yêu cầu được chăm sóc đặc biệt, cũng giống những người khác lăn lê bò toài trong bùn đất, cũng mệt đến mức đầu tóc rối tung, ánh mắt rời rạc, cũng huấn luyện xong sẽ tìm một chỗ râm mát để nằm xuống nghỉ ngơi, mệt thở như chó rồi nằm xuống cũng không ngại bẩn…
Các đồng môn cùng huấn luyện thể lực luôn là lúc thì chạy lúc thì nhảy, lúc thì vì mệt mà hô to kêu to, lúc thì Adrenalin tăng vọt, lúc thì phân bố nhiều Dopamine, lúc thì ngồi xổm ăn kem dưới mái hiên… người nào cũng đều là huynh đệ tỷ muội vào sinh ra tử, thật sự rất đặc biệt.
Đây đại khái chính là nguyên nhân tại sao người cùng nhau nhập ngũ làm lính tình cảm lại đặc biệt sâu nặng như vậy.
Phương Trấn Nhạc vốn có hơi lo lắng Dịch Gia Di sẽ không thích ứng được, nhân cơ hội Dịch Gia Đống quan tâm em gái, nhờ anh giúp hỏi han mà gọi điện cho giáo quan Bonnie hỏi chuyện.
Dịch Gia Di hoàn toàn không có vấn đề gì cả, không chỉ như thế…
“Yên tâm đi sir Phương, tổ trưởng Dịch nhanh hòa nhập với mọi người lắm, một đám học viên mới mà, cùng ăn cùng ngủ, mà có khi còn định mặc chung cái quần ấy chứ.” Bonnie cười ha ha vài tiếng, không nhịn được mà bảo: “Tổ trưởng Dịch tuy rằng không nói nhiều nhưng hình như cô ấy trời sinh có loại năng lực thu hút mọi người chú ý đến cô ấy, sau đó cô ấy vừa tản nhiệt, một đám người đã dán vào rồi, ấm áp lắm.”