Chương 968: Chó quý Hương Giang 2
Con người luôn vội vàng đi lại trên thế gian này, nhìn thấy không phải là tảng đá chặn đường trước chân mà chính là biển chỉ đường vàng rực rỡ, hiếm có khi nào có góc nhìn như vậy. Bạn không nhìn thấy bất cứ thứ gì trong thế tục ngáng chân mình mà chỉ có phía xa mênh mông rộng lớn.
Bên tai là tiếng sóng biển, tiếng gió nhấn chìm tiếng ngựa xe, những thứ va chạm với bạn trên đời đều biến mất cả. Sóng lớn đánh sâu vào trụ cầu đá, âm thanh của thiên nhiên cũng đánh sâu vào màng nhĩ.
Trong lòng chỉ có biển cả mênh mông, trong mắt chỉ có trời cao yên tĩnh.
Thế giới của cô bỗng chốc trở nên thật rộng mở.
“Anh Nhạc, cảm ơn anh.” Dịch Gia Di cảm thấy bình yên, nhẹ nhàng thở dài.
Bên cạnh lại không có tiếng người đáp, quay đầu qua mới phát hiện hai mắt người đàn ông đã nhắm, hàng mi dày và dài rung nhẹ theo hô hấp nhẹ nhàng, cùng một tiết tấu với lồng ngực phập phồng.
Vậy mà anh lại ngủ như thế.
Vì thế xung quanh lại có thêm một loại âm thanh, là tiếng hít thở êm ả khi người khác ngủ.
…
Phương Trấn Nhạc choàng tỉnh từ trong giấc mộng ngọt ngào đã là nửa tiếng sau.
Anh vội vàng xin lỗi, lúng túng ngồi bên bờ biển, thi thoảng lại quay đầu hỏi cô mình có ngáy không.
Dịch Gia Di nhiều lần thề thốt rằng anh thật sự không ngáy, lúc này vẻ bối rối trên gương mặt anh mới giảm đi.
Dịch Gia Di buồn cười, vì thế anh lại không yên lòng: “Thật sự không ngáy sao?”
“Thật sự không mà, ha ha ha…” Tiếng cười kiềm chế cuối cùng cũng biến thành cười to.
Phương Trấn Nhạc đỏ bừng mặt, nhìn cô cười vài giây rồi đột nhiên cũng không nhịn được mà bật cười.
Ở bên bờ biển hóng gió biển xong, cuối cùng hai người lên đường trở về.
Khi gần đến nhà trọ ở Vượng Giác của cô, Phương Trấn Nhạc mở miệng nói: “Ngày mai tới sớm một chút, không chắc là buổi sáng hay là buổi chiều, chắc hẳn sẽ có một cuộc họp khẩn cấp.”
“Chuyện gì vậy?”
“Án diệt môn gần đây ở Thâm Thủy Phụ đã bị phán định là án diệt môn liên hoàn tại Bắc Tân Giới, hung thủ là cùng một người. Vụ án đầu tiên được biết là từ ba tháng trước, đến bây giờ vẫn chưa phá được, hung thủ không chỉ tiếp tục gây án mà còn dần tiếp cận khu tập trung đông dân cư. Bây giờ trên dưới toàn bộ Hồng Kông đều đang sợ hãi và lo lắng về chuyện này. Có khả năng đội cảnh sát sẽ thành lập tổ chuyên án.”
Phương Trấn Nhạc thả chậm tốc độ xe, nói tiếp: “Chuyên gia Tannen đã tiến cử cô với trưởng quan, tôi và sir Hoàng đều tán đồng nhất trí.
Ngày mai họp thành lập tổ chuyên án, có khả năng sẽ gọi cô đi, tới trước chuẩn bị cũng sẽ không sai đâu.”
“Tôi hiểu rồi thưa sir.” Dịch Gia Di lập tức thu lại vẻ mặt lười biếng, nghiêm túc đáp lời.
Không ngờ trong ba tháng cô bị nhốt lại huấn luyện, vậy mà lại xuất hiện ác ma sát nhân đáng sợ như vậy.
Sau khi về nhà, Dịch Gia Di thay bộ lễ phụ và giày ra, sau khi tắm rửa, sấy khô tóc, sau đó lôi những tờ báo cũ mà anh cả chất đống ở trước cửa để bán giấy vụn, nhặt ra tất cả nội dung có liên quan đến vụ án diệt môn trên đó. Sau đó ngồi trong thư phòng vừa tra tin tức vừa xem thời sự.
Trong ba tháng qua, vụ án diệt môn liên tiếp không ngừng đã khiến các thị dân Hồng Kông cảm thấy nguy hiểm.
Rất nhiều thôn dân và thị dân tầng lớp thấp sống trong thôn xóm, khu nhà tập thể, nhà thấp tầng, nhà mái bằng đều sợ, đến tối phải người của mấy nhà ở chung với nhau, trải đệm xuống đất, ngủ giường ghép, thậm chí còn có thôn trưởng tổ chức sắp xếp đội tuần tra gồm các thanh niên trai tráng.
Một vài hộ kinh doanh bán cửa chống trộm, cửa phòng trộm, cửa an toàn, cửa sổ an toàn đột nhiên làm ăn phát đạt hẳn, thậm chí có một vài thương nhân xấu xa tôn hung thủ của vụ án diệt môn thành ông thần tài của bọn họ, cửa hàng của bọn họ bị thị dân hắt phân, ném rác…
Rất nhiều chó canh nhà ở các tiệm thú cưng, lượng tiêu thụ của loại chó cỡ lớn tăng vùn vụt, không ít chó hoang được nhận nuôi ngược lại cũng là một việc thiện. Đám người truyền thông cảm thấy đau lòng đối với cảm giác an toàn, châm biếm gọi đây là chuyện “chó quý Hương Giang.”
…
Sau khi đọc hết các loại báo, Dịch Gia Di đánh dấu một vài tin tức đặc biệt đã nhìn ra, sau khi cắt xuống lại kẹp vào trong sổ.
Sáng hôm sau, ăn sáng cùng người nhà xong, cô lại đạp xe đạp tới cục cảnh sát.
Lúc đó phần lớn cảnh sát vẫn chưa đi làm, cô cắm đầu chui vào văn phòng của chị Nhân, không chỉ tra đọc toàn bộ thông tin liên quan đến vụ án diệt môn có thể tìm được, mà còn đọc toàn bộ báo cáo các vụ án mà tổ B đã phá trong ba tháng này một lượt.