Chương 970: Chó quý Hương Giang 4
Liên quan đến điểm thứ sáu không giết đứa bé sơ sinh, cô cảm thấy rất có khả năng hung thủ cho rằng không cần thiết phải giết đứa bé, hơn nữa có khả năng trong thâm tâm hung thủ cho rằng trẻ con vô hại.
Vậy liệu có thể phán định hung thủ có giới hạn đạo đức cơ bản chứ không phải chỉ là một tên ác đồ đơn thuần.
Hoặc là... gã có thù hận với thế giới này, hoặc là quyết định bản thân có thể sống tốt nhưng lại không thể có được hạnh phúc, vì thế trút giận mang tính báo thù, tự sa ngã theo đuổi dục vọng ăn uống, tình dục và bạo lực.
Dịch Gia Di cắn đầu bút máy, nhíu mày nghĩ ngợi.
Đợi khi chị Nhân tới văn phòng, rót một cốc hồng trà nhét vào tay cô, văn kiện trong tay cũng đã đọc gần hết, hơn nữa cũng đã kiểm tra xong xuôi, cô sắp xếp lại rồi nhét vào trong thùng giấy cần nhập vào phòng hồ sơ.
Một hợp hồng trà ấm vào bụng, cả khoang bụng đều ấm áp hơn.
Cô thổi một hơi lên nước trà, hơi nước màu trắng nhẹ nhàng bay lên.
Dịch Gia Di tạm thời buông vụ án xuống, nghiêng đầu, giang cánh tay ôm chị Nhân ngồi bên cạnh, cười hì hì bảo: “Đã rất lâu rồi không uống hồng trà của chị Nhân, vẫn ngon như xưa.”
“Là ngon hơn mới đúng, chị mới đổi cách pha rồi.” Chị Nhân nhướng mày, hào hứng chia sẻ kinh nghiệm pha trà với cô.
Trong lúc hai người đang nói chuyện rất hăng say thì nửa ấm trà cũng đã vơi đi mất, văn kiện trước mặt cũng đã sắp xếp xong.
Dịch Gia Di vỗ lên bụng với vẻ hài lòng thỏa mãn, tạm biệt chị Nhân rồi nhấc bước chân thoăn thoắt về văn phòng tổ B.
Kỳ nghỉ kết thúc, làm việc thôi!
…
Buổi sáng, Dịch Gia Di rà lại các vụ án trong mấy tháng trước với mọi người trong văn phòng tổ B, lại vào văn phòng anh Nhạc, nói chuyện với anh về rất nhiều chi tiết trong vụ án diệt môn ở Bắc Tân Giới, cũng nhắc đến mười mấy câu hỏi mà cô đã ghi lại trong sổ với anh Nhạc.
Bởi vì tạm thời vẫn chưa thành lập tổ chuyên án nên cũng có rất nhiều tình huống về vụ án mà anh Nhạc không hiểu nhiều lắm, cộng thêm anh là một người vô cùng thận trọng, cũng không tăng thêm suy đoán lung tung về vụ án, Dịch Gia Di chỉ đành kiềm chế lòng tò mò lại trước, đợi tổ chuyên án thành lập và kêu gọi.
Buổi trưa, mọi người tìm một quán ăn dưới tầng ăn tạm một bữa, sau đó nhoài người lên bàn ngủ trưa, sau khi tỉnh lại lại xem hồ sơ vụ án cũ, lúc gần đến ba giờ chiều, cuối cùng thì cuộc gọi của sir Hoàng cũng gọi tới văn phòng của Phương Trấn Nhạc.
Sau khi cúp máy, Phương Trấn Nhạc cầm giấy và bút, bước một bước ra khỏi cửa và tiến vào cánh cửa đối diện, ngoắc ngón tay với Dịch Gia Di đã sớm đợi từ rất lâu rồi, sau đó dẫn tổ trưởng Dịch đã cầm sẵn giấy bút đi.
Vì thế hai người sóng vai ngẩng đầu sải bước, một đường tiến về phía phòng họp lớn.
Dọc theo đường đi Dịch Gia Di đi rất nhanh, lại không nhịn được mà nói với anh Nhạc: “Chắc hẳn có thể suy ra thời gian đại khái đi bộ từ Thượng Thủy đến Phấn Lĩnh đi, lại so sánh đối chiếu với thời gian gây án của hung thủ, sau đó lại tính từ Phấn Lĩnh đến Đại Bộ, rồi lại tính từ Đại Bộ đến Mã An Sơn… nếu sêm sêm nhau vậy liệu có thể tính ra thời gian gây án của hung thủ căn cứ theo thời gian đi bộ cần thiết từ địa điểm gây án lần trước của gã đến địa điểm gây áp tiếp theo không?”
Phương Trấn Nhạc quay đầu cười với cô: “Nhanh như vậy đã tiến vào trạng thái làm việc rồi?”
“Đương nhiên.” Dịch Gia Di gật đầu.
Vì thế hai người vừa nói về vụ án vừa một trước một sau tiến vào phòng họp lớn.
Người chủ trì cuộc họp hôm nay là trợ lý sở trưởng cảnh sát của đội cảnh sát Hương Giang – sir Neil, trưởng quan trung niên có một gương mặt vuông tiêu chuẩn, mày rậm mắt to, mũi rộng môi dày, rất xấu nhưng ánh mắt lại lộ ra vẻ sắc bén, cũng khiến người không dám tùy tiện coi thường.
Người ngồi bên cạnh ông ta chính là tổng cảnh ti của CID Bắc Tân Giới và mấy vị giám sát phụ trách vụ án diệt môn, cùng với tổng cảnh ti sir Hoàng của tổ trọng án Tây Cửu Long, ba vị giám sát dưới tay ông ta tạm thời không có vụ án nào đang làm dở, trong đó cũng bao gồm cả giám sát Chương Phong của tổ A.
Sau khi Phương Trấn Nhạc và Dịch Gia Di bước vào phòng họp, động tác gần như hoàn toàn đồng nhất liếc qua toàn bộ người một lượt.
Phương Trấn Nhạc chào hỏi sir Neil và sir Hoàng xong, lại giới thiệu tổ trưởng Dịch Gia Di với mọi người. Sau khi anh dứt lời, Dịch Gia Di lập tức trở tay kính chào một cách nhanh nhẹn.