Chương 1024: Bác sĩ gây mê cũng sơ suất
Chương 1024: Bác sĩ gây mê cũng sơ suất
Tạ Uyển Doanh này, đột nhiên trở nên lợi hại như vậy, hoàn toàn vượt xa dự đoán của anh ta.
Nhớ đến lúc trước phát ngôn bừa bãi trước mặt cô có thể nhờ anh ta hỗ trợ gây mê bất cứ lúc nào, hiện tại Trương Đình Hải cảm thấy hơi trống rỗng.
Làm sao đây?
Những lời khoác lác trước mặt cô anh ta nhất định phải tự mình nuốt xuống.
Trương Đình Hải phấn chấn tinh thần, nói: “Bác sĩ Phó, anh nói cho tôi biết về kỹ thuật này trước đi.”
“Anh không quen với chỉ số này, để tôi đến theo dõi nó.” Phó Hân Hằng nhìn thoáng qua tình hình của anh ta đã hiểu ngay, nói: “Để tôi chọc đầu thăm dò.”
Trình tự phẫu thuật dựa trên kế hoạch trước đó, chỉ là tạm thời có nhiều hơn một ống TEE* quan sát, không ảnh hưởng nhiều đến kế hoạch phẫu thuật.
(TEE*: Phương pháp siêu âm tim qua thực quản, là phương pháp giúp tiếp cận gần tim hơn bằng cách đưa đầu dò siêu âm vào trong thực quản qua đường miệng để thực hiện siêu âm. Phương pháp này sẽ mang lại kết quả chính xác hơn so với siêu âm tim qua thành ngực.)
Các thiết bị được điều động khẩn cấp vào phòng mổ, một đầu dò siêu âm đã được đưa vào thực quản của bệnh nhân. Trưởng khoa Dương tò mò đứng ở một bên quan sát, đi theo một nhóm bác sĩ xem siêu âm tim qua thực quản.
So với TEE, TEE gần tim hơn, số liệu của nhiều mặt cắt chính xác hơn nhiều.
“Chẳng lẽ đây là phần tâm nhĩ phải có vấn đề sao?” Trưởng khoa Dương chỉ ra một số số liệu bất thường rồi hỏi.
Không ngờ trưởng khoa Dương dường như khá hiểu biết về khoa ngoại tim mạch, những người khác nhớ đến lãnh đạo trước đây giống như đa nghi bên ngoài.
Lãnh đạo đặt câu hỏi, Phó Hân Hằng nghiêm túc nói: “Vách tâm thất hơi dày, dẫn đến khoang tim hơi nhỏ, lưu lượng máu tương đối ít. Có thể gây nên một số phản ứng về sau. Chứng tỏ khoang tim của cô ấy có một số vấn đề, nhưng không phải là vấn đề quá nghiêm trọng. Tuy nhiên, chính tình trạng khoang tim này của cô ấy tăng thêm hiệu ứng lên khối u.”
“Giống như nói, siêu âm tim bình thường làm trước đây cũng không phát hiện ra những điều này.” Trưởng khoa Dương chống hông nói, liếc mắt nhìn Tạ Uyển Doanh, nhớ đến vừa rồi bọn họ vừa thừa nhận là đề nghĩ mà cô nói.
“Khác biệt không lớn, tất nhiên nếu có cơ hội làm điều này chắc chắn sẽ khiến cho ca phẫu thuật ổn định hơn nhiều.” Phó Hân Hằng nói.
Phẫu thuật nội soi tiên tiến hơn phẫu thuật thăm dò.
Đào Trí Kiệt là bác sĩ mổ chính. Tạ Uyển Doanh chạy ra ngoài rửa sạch tay, bởi vì đàn anh Đào bảo cô lên bàn mổ làm người đỡ ống nội soi, trợ lý là tiền bối Hà, bác sĩ Tống đứng beenn cạnh chờ chỉ thị.
Màn hình theo dõi hiển thị hình ảnh bên trong khoang bụng của bệnh nhân. Những người trưởng khoa Dương Phó Hân Hằng và Trường Đình Hải, đều chú ý tập trung vào màn hình TEE.
Với sự biến động của một số dữ liệu, rõ ràng cái này có một vai trò tiềm tàng rất lớn trong phẫu thuật. Trương Đình Hải ngạc nhiên nghĩ.
“Bác sĩ Trương, khả năng cần phải điều chỉnh thuốc.” Phó Hân Hằng nhắc nhở bác sĩ gây mê.
Trường Đình Hải căng thẳng làm, sự tin tin trước đó không còn sót lại gì, chỉ còn lại cẩn thận và cẩn thận. Nếu như không điều chỉnh thuốc kịp thời, xem tình trạng này của bệnh nhân, có thể ca phẫu thuật đang tiến hành có khả năng không tháo được máy thở trong tương lai.
Nhóm phẫu thuật đều tập trung trên bàn mổ, bởi vậy, không ai để ý đến người quay phim đang điều chỉnh các ống kính máy quay.
Đội quay phim chỉ nghe theo chỉ thị của trưởng khoa Dương, theo mệnh lệnh của trưởng khoa Dương mà tiến hành. Mặc dù trưởng khoa Dương không phát ra âm thanh, nhưng bọn họ có thể nhìn ra được trưởng khoa Dương đang chú ý đến chỗ nào thì ống kính máy quay nhắm ngay chỗ đó.
Hiện trường trao đổi kết nối với phòng phẫu thuật, đoạn phim trực tiếp phẫu thuật xuất hiện trên màn hình đã được chuyển động một khoảng thời gian.
Trước khi hai ca phẫu thuật, là hình ảnh phẫu thuật của hai ca này được truyền hình trực tiếp.
Âm thanh trong hiện trường trước khi bắt đầu rất náo nhiệt, đến khi bắt đầu toàn bộ hiện trường cần phải im lặng quan sát, và hiện tại sự im lặng này hình như có chút bất thường. Nhìn kỹ biểu cảm của các bác sĩ dưới bàn mổ, dường như cảm xúc dâng trào thuở ban đầu không còn trên gương mặt họ.