Chương 1052: Kỳ thực là cô còn giữ lại một chút
Chương 1052: Kỳ thực là cô còn giữ lại một chút
Các giáo sư hiểu lầm cô là một người mới nên không hiểu nghiên cứu khoa học là chuyện bình thường, không biết là cô đã trọng sinh. Trước khi trọng sinh, cô đã thực hiện một dự án nghiên cứu khoa học nên đã có được một sự hiểu biết chung về tình hình. Bản thân cô cũng không nghĩ tới việc gấp gáp, như giáo sư Đàm nói trước hết hãy chuẩn bị kỹ thuật cơ bản trong phẫu thuật rồi nói sau. Điều quan trọng nhất đối với sinh viên y khoa phẫu thuật là thực hành kỹ thuật thật tốt, nghiên cứu khoa học có thể làm từ từ.
Vì anh ta cũng có lỗi, Đào Trí Kiệt nói: "Đi, đến văn phòng của anh nói chuyện."
Rốt cuộc là đứng ở hành lang nói chuyện không tiện, đoàn người chuyển đến văn phòng.
Đến phòng làm việc, Tạ Uyển Doanh cùng một nhóm tiền bối mặt đối mặt, giống như tất cả mọi người đều đang chờ cô phát biểu.
Cung Tường Bân nhỏ giọng nói với những người khác: "Em ấy nói rồi, em ấy cho rằng bản thân em ấy không làm được.”
"Không ai thấy qua em ấy làm nghiên cứu khoa học sao?" Hà Quang Hữu vừa cười vừa hỏi.
Khâu Thụy Vân nói: "Thật sự là không có.”
Trường hợp nghiên cứu sinh, giống như kế hoạch thực tập trong lớp của họ, phải đến những tháng cuối cùng mới bước vào giai đoạn làm luận án tiến sĩ để chuẩn bị học cách nghiên cứu khoa học.
"Em ấy có sáng ý thì có thể nói ra, chúng ta giúp em ấy làm." Hạ Cửu Lượng nói.
"Em có ý tưởng nghiên cứu khoa học nào khác thì nhanh chóng nói đi." Cung Tường Bân thúc giục cô.
Tạ Uyển Doanh chỉ thấy Tống Học Lâm đứng ở trong góc sắp không nhịn được cười, vội vàng nói rõ cho các tiền bối biết mình không phải cố ý che giấu, nói: "Hôm qua em đi nghe người ta giảng bài đột nhiên nảy sinh ý niệm trong đầu. Thực sự là trước đây em chưa nghĩ tới điều này ạ.”
"Ý tưởng này của em là cảm hứng bất ngờ sau khi nghe người ta giảng bài sao?"
"Vâng ạ."
"Anh hỏi em." Đào Trí Kiệt ở bên bàn làm việc lăn tăn một lúc, vừa suy nghĩ vừa hỏi.
Tạ Uyển Doanh quay người lại chuẩn bị trả lời câu hỏi.
"Em nói xem, tại sao em lại đề cập đến ý tưởng này cho anh ta, em cho rằng ý tưởng này của em sẽ giúp nghiên cứu của anh ta tốt hơn sao? Lợi thế chỉ là giảm bớt rắc rối cho bệnh nhân và bác sĩ? Em đã bao giờ xem xét đến chi phí y tế chưa?”
Đàn anh không hổ là đại lão, vấn đề hỏi rất bén nhọn. Biết cô không có khả năng đột nhiên lại đi nói chuyện lung tung trong bài giảng của người ta. Chi phí của một stent hạt phóng xạ chắc chắn đắt hơn so với công nghệ cũ. Nếu giai đoạn đầu không có lợi thế về hiệu quả lâm sàng thực tế, bệnh nhân sẽ chọn chi phí y tế thấp chứ không chọn cao, ngay cả khi rắc rối hơn một chút. Đối với những bệnh nhân này, bản thân họ không làm phẫu thuật cũng không có điều kiện để rút ống dẫn lưu stent. Cho nên kỳ thật là cả hai không chênh lệch bao nhiêu.
Có lẽ giáo sư Hách nghĩ đến điểm này nên vội vàng chạy tới hỏi bọn họ. Cho rằng lời nói hôm qua của cô còn giữ lại một chút, là liên quan đến cơ mật của khoa phẫu thuật gan mật của Quốc Hiệp, cho nên mới đến thăm dò ý tứ của Đào Trí Kiệt.
Trong thực tế, cô đã thực sự giữ lại một chút bài phát biểu của mình tại cuộc họp ngày hôm qua. Bởi vì có một số lời cô nói ra, giáo sư Hách cũng không hiểu, trên tay cô không có bảng số liệu nghiên cứu, chẳng khác nào giống như đang nói suông, khó tránh khỏi khiến người ta hoài nghi.
"Em nói đi." Cung Tường Bân thúc giục.
Tất cả mọi người ở hiện trường nhìn ra biểu tình trên mặt cô là đang cất giấu lời gì đó.
Chuyện cho tới bây giờ, Tạ Uyển Doanh đành phải nói: "Em chưa từng làm nghiên cứu này, không có số liệu thống kê của nhóm đối chứng lâm sàng, cho nên, em nói…"
"Được được được, em nói suy đoán của em đi."
"Em ước tính rằng các kỹ thuật xạ trị ống mật chủ hiện có thể kéo dài thời gian sống sót của bệnh nhân lên đến hai năm. Nếu dùng stent hạt này mà nói thì có thể kéo thời gian sống sót của bệnh nhân lên đến bốn hoặc năm năm. Bởi vì nó được đặt trong ống mật của bệnh nhân để xạ trị chính xác liên tục, hiệu quả chắc chắn là tăng gấp đôi so với kỹ thuật ban đầu." Tạ Uyển Doanh dựa theo số liệu kỹ thuật mình biết trước khi sống lại, cẩn thận đổi cách nói với các tiền bối.