Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 106 - Chương 106 - Yêu Cầu Kỹ Thuật Cao (2)

Chương 106 - Yêu cầu kỹ thuật cao (2)
Chương 106 - Yêu cầu kỹ thuật cao (2)

Chỉ là ở khoa lâm sàng kiểu bác sĩ như vậy thì không nhiều, bởi vì yêu cầu công việc cao, yêu cầu về trình độ kỹ thuật thì rất cao.

Chủ nhiệm Lữ cảm thấy mình không sai, ông ấy đã giải thích nói rõ cách làm của mình là theo đúng quy tắc, không có bất cứ sai phạm nào.

Tình trạng bệnh tình của bệnh nhân lại đột nhiên chuyển biến xấu nhanh đến mức như vậy, là bác sĩ nào cũng khó mà dự đoán được điều đó. Nếu như dự đoán sai, cứng nhắc bảo bệnh nhân nhập viện, thì việc bệnh nhân phản bác lại bác sĩ rất thường xảy ra.

Tình trạng hiện giờ của bệnh nhân này ông không chẩn đoán ra được, đến cả Tào Dũng cũng không chẩn đoán được, mà nữ thực tâp sinh kia lại chẩn đoán được. Điều này trong lòng cũng đã rất rõ. Vì thế đôi mắt nhỏ của ông ấy nheo lại hướng lên mặt của Tạ Uyển Doanh mà đi dạo một lượt.

Vốn cho rằng nữ thực tập sinh này chẳng qua chỉ là một kẻ ngốc tự cho mình là giỏi, không ngờ lại là một nữ thiên tài.

“Chuẩn bị phẫu thuật.” Nói chuyện với người nhà bệnh nhân xong, chủ nhiệm Lữ la lên với cấp dưới của mình.

Bác sĩ Vương ngây ra: “Ai là người mổ chính.”

Chẩn đoán ra là một chuyện, ca phẫu thuật này như chủ nhiệm Lữ đã nói lúc trước, đó là đưa bệnh nhân ra nước ngoài điều trị thì tốt hơn. Vì vậy lúc đó chủ nhiệm Lữ nói đưa bệnh nhân ra nước ngoài, anh ta thở phào nhẹ nhõm. Sự việc một bệnh nhân trong khoa đang phẫu thuật thì tử vong, là bác sĩ chưa kịp ăn xong đã chạy đi xử lý, cho dù chắc chắn đó không phải là lỗi của bác sĩ.

Nghe được câu hỏi ai mổ chính cho mẹ của mình, tâm trí của con trai nữ bệnh nhân như sáng suốt trở lại. Mặc kệ chủ nhiệm Lữ nói thế nào, rõ ràng là ba đã đi tìm bác sĩ để cứu lấy tính mạng của mẹ mình, cho nên anh ta đi đến trước mặt

Tào Dũng thỉnh cầu: “Bác sĩ Tào, xin anh, xin anh nhất định phải cứu được mẹ của tôi.”

Tào Dũng nói: “Bác sĩ nhất định sẽ dùng hết sức mình để cứu người.”

Con trai của nữ bệnh nhân nghe xong câu này, trong lòng thấy phấn chấn hẳn. Bác sĩ không có nói là 100% có thể cứu được mẹ của anh ta.

Không bác sĩ nào có thể nói chắc chắn làm được chuyện này, vì ai cũng không thể nói trước được trong lúc phẫu thuật sẽ phát sinh ra chuyện gì. Huống hồ là ca phẫu thuật nguy hiểm như vậy. Tào soái ca nói không sai chút nào.

Bác sĩ cũng không nói quá nhiều với người nhà bệnh nhân được, trước hết nhanh chóng cứu lấy tính mạng bệnh nhân mới là quan trọng. Cả đoàn người di chuyển đến phòng mổ ở bên kia.

Hoàng Chí Lỗi chạy tới chạy lui thu xếp cho bệnh nhân vào phòng mổ, chợt nhớ đến tiểu học muội: “Tạ Uyển Doanh, đợi một lát nữa em cũng vào phòng mổ đi, em có thể đứng bên cạnh để xem.”

Đàn anh thật là tốt, ngày đầu tiên đi thực tập đã cho cô vào phòng phẫu thuật để quan sát rồi.

Những thực tập sinh khác ngày đầu tiên đến thì làm gì có được cơ hội này. Bởi vì diện tích toàn bộ phòng phẫu thuật nào có lớn như vậy, làm gì có chỗ nào có thể cho phép nhiều sinh viên y vào quan sát như vậy chứ.

Tạ Uyển Doanh nghe xong, chủ động giúp đỡ đàn anh: “Để em giúp đẩy bệnh nhân vào phòng phẫu thuật nhé.”

Hôm nay biểu hiện của Tạ Uyển Doanh khiến cho tất cả mọi người đều mở mang tầm mắt, Hoàng Chí Lỗi rất có lòng tin với tiểu học muội, nói với cô: “Được, giao cho em.”

Câu nói này của đàn anh giống như cho cô một mũi tiêm epinephrine vậy, Tạ Uyển Doanh xúc động lại bình tĩnh nói: “Đàn anh đã tin tưởng em, nhất định em có thể làm được.”

Đàn anh đi chuẩn bị những việc khác, Tạ Uyển Doanh cùng y tá đẩy giường bệnh.

Đừng xem thường đoạn đường đưa bệnh nhân vào phòng mổ này. Công việc này cũng rất quan trọng. Vì đây là bệnh

nhân nặng nguy cấp rồi. Bất cứ lúc nào trên đường cũng có thể phát sinh tình huống cần cấp cứu.

Trên đường đưa bệnh nhân vào phòng cấp cứu, con trai của nữ bệnh nhân luôn đi bên cạnh, vô cùng đau lòng và lo lắng.

Lúc vào thang máy, nhìn thấy Tạ Uyển Doanh nắm lấy tay của mẹ anh ta. Con trai nữ bệnh nhân như đứng hình ngay lúc ấy. Tầm mắt của anh ta rơi vào trên mặt của Tạ Uyển Doanh. Cảm nhận được sự chuyên tâm trên mặt của cô bác sĩ trẻ trước mặt, hơn tất cả những gì anh ta đã từng thấy qua từ trước đến nay, hơn nữa còn khiến trong lòng anh ta phập phồng một cách khó hiểu.

Bình Luận (0)
Comment