Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 1092 - Chương 1092: Giáo Viên Hy Vọng Những Người Mới Chữa Bệnh Cho Mình

Chương 1092: Giáo viên hy vọng những người mới chữa bệnh cho mình
Chương 1092: Giáo viên hy vọng những người mới chữa bệnh cho mình
Chương 1092: Giáo viên hy vọng những người mới chữa bệnh cho mình




Bị giáo sư đuổi đi, mọi người cười. Những giáo sư lớn tuổi và Triệu Hoa Minh đã đến đây rồi, cùng các bác sĩ trẻ bàn bạc: "Để bác sĩ Đào tự mình quản lý giáo sư Lỗ, có thể không?"

"Để cho cậu ấy quản tôi?" Giáo sư Lỗ nhíu mày, đối với đề nghị này không phải rất hài lòng, nói: "Cậu ấy rất bận rộn không quản giường được. Đừng vi phạm các quy tắc và quy định của bệnh viện, làm tôi xấu hổ.”

Có lẽ là nhớ các chủ đề đã được thảo luận trong cuộc họp đầu tiên của. Những điều quá không hợp lý tốt hơn là không nên làm, để trành lộn xộn hơn. Vì thế mọi người hỏi ý kiến của Đào Trí Kiệt. Giáo sư Lỗ quyết định trị bệnh ở nhóm Đào Trí Kiệt này, tương đương với việc Đào Trí Kiệt là bác sĩ điều trị chính của giáo sư Lỗ.

Bác sĩ quản giường ai, theo quy định, do Đào Trí Kiệt chỉ định.

"Tôi muốn bác sĩ Tống quản giáo sư Lỗ." Đào Trí Kiệt nói ra tính toán trước đó của mình.

Tài tử Bắc Đô kia, cùng một trường học với cháu trai của bà ấy, hẳn là hợp nhau. Giáo sư Lỗ không phản đối, nhưng cũng không mở miệng khen ngợi.

Những người khác đã sớm nhìn ra tâm tư của giáo sư Lỗ, giáo sư Lỗ suy nghĩ về người mới.

Đào Trí Kiệt nói: "Trong tổ chúng tôi đã sắp xếp xong, Tạ Uyển Doanh trong khoảng thời gian này là cùng bác sĩ Tống trực."

Được rồi. Lúc này giáo sư Lỗ vỗ đùi, nói rõ.

"Ngày mai sẽ kiểm tra lại cho giáo sư. Tối nay khá muộn rồi để giáo sư nghỉ ngơi trước.” Những người khác nói.

Đào Trí Kiệt bảo Hà Quang Hữu đến phòng bác sĩ lấy giấy bệnh án trước, muốn viết hồ sơ bệnh án của bệnh nhân mới nhận, cho dù ngày mai kiểm tra lại, những công việc này dựa theo quy trình nhập viện của bệnh nhân mà bệnh viện phải làm trước tiên, có một số y lệnh cần phải mở trước.

Hà Quang Hữu vội vàng đi tới phòng bác sĩ.

Phòng bệnh đơn cách văn phòng bác sĩ một khoảng cách, Hồ Chấn Phàm ngồi trong văn phòng cùng bệnh nhân giường bảy mươi thật sự không biết có một nhóm bác sĩ đang tới.

Nghe thấy tiếng bước chân, hai bệnh nhân quay đầu lại, nhìn thấy bác sĩ điều trị xuất hiện, hai người này kinh hãi nhảy dựng lên, mồ hôi túa ra: Chẳng lẽ là ai thông báo cho bác sĩ điều trị chính trở về "thu thập" bọn họ?

"Tại sao hai người lại ngồi ở chỗ này?" Hà Quang Hữu vô cùng bất ngờ, hỏi hai bệnh nhân.

"Chúng tôi..." Hồ Chấn Phàm xoay chuyển trong đầu, cảm hứng đến, nói: "Tôi phát hiện cô ấy muốn lẻn đi, giúp bác sĩ theo dõi cô ấy."

Bị người máy Phó Hân Hằng nói trúng, có người muốn chuồn đi, bởi vậy đêm nay cửa chính tạm thời khóa một con đường. Và một lần nữa là bệnh nhân trong nhóm của họ. Hà Quang Hữu nhấc cổ áo lên, trước tiên hít thở hai hơi.

Bệnh nhân giường bảy mươi vội vàng đứng lên biện minh cho mình: "Bác sĩ Hà, tôi có việc phải xin nghỉ phép về công ty xử lý công việc, làm xong lập tức trở về bệnh viện. Bác sĩ Đào có ở đây không?"

"Cô muốn tìm bác sĩ Đào không?" Hà Quang Hữu nhíu mày với cô ấy.

Bệnh nhân giường bảy mươi nhận được câu hỏi ngược của bác sĩ, rụt cổ lại: "Là bác sĩ Đào không tiện lắm phải không?"

Đừng tưởng Đào Trí Kiệt tính tình tốt. Đào Trí Kiệt nói chuyện hay được dựa trên những điều đúng đắn. Một khi điều gì đó không đúng, ai dám nói chuyện dễ chịu.

"Bác sĩ Đào không phải đã nói với cô rồi sao? Đã nhập viện thì hãy nhập viện thật tốt. Nếu không muốn nhập viện và tìm kiếm một bác sĩ khác. Giường bệnh của chúng tôi rất kín, sau khi cô rời đi có lẽ sẽ không có giường nữa đâu." Có những lời thật sự phải nói rõ ràng với bệnh nhân, không thể để bệnh nhân lầm tưởng nhập viện là ở khách sạn có thể tùy ý đi tới đi lui.

Bệnh nhân giường bảy mươi không còn gì để nói, ngoan ngoãn trở về phòng bệnh của mình. Thấy vậy, Hồ Chấn Phàm cũng chạy về giường bệnh của mình.

Hà Quang Hữu nghĩ hai người mới đang làm gì, chỉ biết khóa cửa lại sao? Bực bội, cầm hồ sơ bệnh án đến phòng bệnh của giáo sư Lỗ, lại đi gọi người gọi trực ban tới.





Bình Luận (0)
Comment