Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 1098 - Chương 1098: Tất Cả Đều Đến Hỏi Cô

Chương 1098: Tất cả đều đến hỏi cô
Chương 1098: Tất cả đều đến hỏi cô
Chương 1098: Tất cả đều đến hỏi cô




"Hai người các em nói một chút, vì sao lại dùng phương thức đó tiến hành thông ống dẫn lưu?" Đào Trí Kiệt hỏi hai người bọn họ về hành động khác thường đêm nay.

"Bác sĩ Tống cũng nhớ tới một số luận văn giống như em, cho rằng khả năng ống dẫn lưu bị tắc bởi những viên sỏi lớn cứng đầu là rất thấp, cho nên mới thử rửa sạch bằng dòng chảy nhỏ liên tục." Biết Tống Học Lâm không thích nói chuyện, Tạ Uyển Doanh thay mặt hai người bọn họ báo cáo.

Mặc dù vậy, cách tiếp cận này nói chung có tỷ lệ thành công gần như bằng không.

"Không báo cáo với tôi, hai người các em tự nhận nắm chắc rất lớn, có phải hay không?" Đào Trí Kiệt nhìn vào mắt hai người bọn họ tựa hồ cười tủm tỉm một chút, hỏi trọng điểm.

"Vâng." Tạ Uyển Doanh gật gật đầu: "Cảm giác hai người chúng em phối hợp, tỷ lệ thành công khoảng tám chín mươi phần trăm.”

"Trăm phần trăm." Tống Học Lâm đang yên tĩnh bỗng nhiên xen vào, trực tiếp bác bỏ tính toán tỷ lệ thành công thấp của cô.

Tạ Uyển Doanh chớp chớp mắt: Ai, bác sĩ Tống đối với việc kết hợp cùng cô có đủ tin tưởng như vậy sao?

Những người khác nhìn vào hai người bọn họ: Có phần hấp dẫn.

Cộc cộc cộc, Vu Học Hiền gõ cửa sau đó đi vào, nói: "Giáo sư Lỗ ngủ rồi. Ngày mai mọi người lại vào phòng bệnh.”

Biết được không có sinh viên y khoa nào bị nhiễm bệnh, hơn nữa nghe nói hai bác sĩ trẻ đã làm một thao tác tuyệt vời, tâm trạng của giáo sư Lỗ rất vui vẻ, an tâm nghỉ ngơi trong bệnh viện.

Tạ Uyển Doanh nghĩ thầm, quả nhiên là như vậy, khó trách tất cả các đàn anh giáo sư đều tới.

"Nào, chúng ta nói chuyện một chút." Vu Học Hiền vẫy tay với Tạ Uyển Doanh.

Đào Trí Kiệt lập tức quay mặt sang nhìn thẳng vào anh ấy: "Anh tìm em ấy làm gì?”

“Anh với Tào Dũng đều khẩn trương như vậy làm gì?” Vu Học Hiền đối với phản ứng tốc độ ánh sáng của anh ta không hài lòng, nói.

"Bây giờ em ấy là học trò của tôi, anh có gì muốn nói với em ấy thì nói ở đây." Ngữ khí của Đào Trí Kiệt đột nhiên rất nghiêm túc, có chút nghiêm khắc.

Vu Học Hiền sợ pho tượng Phật này thật tức giận, đành phải bỏ qua trước.

Cốc cốc cốc, có người gõ cửa vào. Chỉ thấy từng người từng người đi vào, Phó Hân Hằng, Cao Chiêu Thành, bác sĩ khoa ngoại một, còn có giáo sư Đàm?

"Anh xem, không chỉ có một mình tôi muốn tìm em ấy tán gẫu." Vu Học Hiền nhướng mày nói.

Các giáo sư muốn hỏi đàn chị Tạ cái gì? Phạm Vân Vân cùng Cảnh Lăng Phi buồn bực.

Đào Trí Kiệt nhìn thẳng vào đám người phía trước, biểu tình không lơi lỏng thể hiện rõ thái độ: Muốn dẫn người đi không được, muốn nói gì với cô chỉ có thể nói trước mặt anh ta.

Chu Hội Thương chạy theo đại quân đội, nói với bọn họ: "Bây giờ các người dự định hỏi em ấy cái gì? Ngày mai hồ sơ bệnh án của giáo sư Lỗ được mang tới, là bệnh gì sẽ rõ ràng. Chỉ còn một đêm, huống hồ em ấy nói không nhất định là đúng.”

"Anh nói sai rồi." Vu Học Hiền quay đầu lại, đột nhiên phản bác Chu Hội Thương.

"Tôi nói sai ở đâu?" Chu Hội Thương kinh ngạc khi nghe anh ấy nói lời này.

Những người này nói thêm nữa chỉ sợ là không hề cố kỵ, hoàn toàn không để ý hiện trường có người khác ở đây.

Đào Trí Kiệt đành phải nháy mắt với Hà Quang Hữu. Hà Quang Hữu dẫn Cảnh Lăng Phi cùng Phạm Vân Vân đi ra ngoài trước.

Bệnh của giáo sư Lỗ, không thể tùy tiện nghị luận trước mặt người khác.

Những người khác trước tiên không nói nữa, chỉ chờ không có người không liên quan khác ở đây, đóng cửa lại để nói chuyện.

Căn phòng yên lặng trong giây lát, dường như mọi người đang tìm kiếm lời mở đầu.

Ngay sau đó, Đàm Khắc Lâm, vơi tư cách là giáo sư đầu tiên của cô, đã mở miệng và hỏi sinh viên: "Trước tiên em hãy nói về hồ sơ y tế của giáo sư Trương đi."

"Không phải tối nay họp đã thảo luận qua sao?" Chu Hội Thương hỏi ngược lại anh ta.

"Anh nghe em ấy nói trước đi." Cao Chiêu Thành bảo Chu Hội Thương im miệng, đừng xen vào.

Tạ Uyển Doanh liệt kê số liệu, nhưng dường như không có kết luận cuối cùng. Chỉ riêng câu phê bình lúc trước các bác sĩ quá lạc quan đều là Tào Dũng giúp cô tổng kết ra.





Bình Luận (0)
Comment