Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 111 - Chương 111 - Đàn Anh Quan Tâm Tới Đàn Em

Chương 111 - Đàn anh quan tâm tới đàn em
Chương 111 - Đàn anh quan tâm tới đàn em

Kiểu đối đãi như thế này thường chỉ trưởng khoa và phó trưởng khoa mới có. Có thể thấy, địa vị của Tào soái ca rất khác thường.

Tào Dũng thản nhiên ném chìa khóa văn phòng cho đàn em họ Hoàng: “Nếu em thấy phòng trực không dễ ngủ, buổi tối đến phòng làm việc của anh mà ngủ cho yên tĩnh.”

“Cảm ơn đàn anh!” Hoàng Trí Lỗi cảm kích nhận lấy chìa khóa.

Đôi khi có cả một nhóm người trong phòng trực, vào lúc giao ca bọn họ sẽ thức dậy, và sau đó sẽ không thể nằm lại được nữa. Vấn đề về giấc ngủ của các bác sĩ vẫn luôn là vấn đề đáng quan tâm nhất.

Ngay sau đó, Hoàng Trí Lỗi gọi đến cửa hàng ăn sáng để đặt đồ ăn, rồi anh chàng ở cửa hàng đó mang theo đồ ăn sáng đến.

Ba người họ ngồi trên một chiếc ghế dài nhỏ, dùng chiếc bàn cà phê trong văn phòng của Tào soái ca làm bàn ăn rồi dùng bữa. Bữa sáng rất phong phú, có cơm cuộn, có cháo, có trứng gà, có bánh mì ốp la. Hai người đàn anh đã ăn từng miệng lớn, và Tạ Uyển Doanh cũng không hề dè dặt, tiết chế. Như Tào soái ca đã nói, cô đã thức khuya cả đêm qua, thêm nữa lại chạy nước rút vài lần, nên bụng cô sớm đã đói rồi.

Tào Dũng cứ nhìn đi nhìn lại dáng vẻ cô đang ăn sáng, rồi anh cúi xuống tìm hộp đựng trà dưới bàn cà phê.

“Lúc về anh không mang trà theo, lát nữa anh kiếm cho.” Tào Dũng ngậm ngùi nói khi không thấy hộp trà đâu. Nếu anh sớm biết sẽ thế này, anh đã chuẩn bị chu đáo để có thể pha trà hoa cho đàn em họ Tạ rồi.

“Đàn anh à, lát nữa anh có về nhà không?” Hoàng Chí Lỗi hỏi.

Tào Dũng nghĩ đến những lời Tiểu Đỗ nói, viện trưởng rủ anh đến nhà ăn. Hiện tại đang thế này thì chỉ có thể đến buổi tối mới đi ăn được, anh cũng cần phải về nhà ngủ nữa. Anh nói với hai đàn em của mình: "Các em cứ ngủ một giấc đi, khi nào tỉnh dậy thì làm việc tiếp."

Tạ Uyển Doanh muốn cùng trực ca 24 giờ với đàn anh của mình, cô nghĩ xem lát sau mình sẽ đi ngủ ở phòng trực nào và đợi đàn anh của mình sắp xếp cho cô. Kết quả là, hai đàn anh lại nói với cô: “Em quay về trường học ngủ đi.”

Phòng trực ban không phải một nơi dễ ngủ.

“Không sao đâu, nếu có chuyện gì anh sẽ gọi em đến bệnh viện.” Hoàng Chí Lỗi nói thêm với cô.

Thực tập sinh, nếu có cơ hội lười biếng, hãy cứ lười biếng hết nấc đi, những ngày tháng làm bác sĩ sau này sẽ rất vất vả. Đây là kinh nghiệm của đàn anh đi trước, quan tâm nên muốn nhắc nhở với đàn em họ Tạ.

Sau đó, cô bị các đàn anh thúc ép quay lại trường để bổ sung giấc ngủ.

Lúc đó là 6 giờ sáng, trời lạnh và có gió. Tạ Uyển Doanh cởi chiếc áo khoác màu trắng của phòng thí nghiệm có viết tên và khoa rồi ném vào giỏ đựng đồ bẩn của khoa mà đàn anh của cô nói, đồng thời yêu cầu phòng giặt của bệnh viện làm sạch và khử trùng cẩn thận.

Khoác chiếc áo khoác vào, cô chạy trên đường cho ấm người rồi về kí túc xá của trường. Sau khi đi về, cô nghĩ, may mà cô đã mua thêm vài chiếc áo khoác trắng để phòng hờ những tình huống khó lường.

Buổi sáng đã ăn no, cô ngủ liền một giấc đến hẳn ba giờ chiều. Cuộc sống của một bác sĩ rất khó khăn, không có gì lạ khi nhiều bác sĩ bị bệnh dạ dày từ lúc còn trẻ.

Dậy, rửa mặt, lấy ngũ cốc và bánh quy ra uống, đợi đến 5 giờ đi ra căng tin ăn cơm.

Lúc này, Tạ Uyển Doanh không khỏi nghĩ đến mẹ mình. Ngũ cốc và bánh quy là những thứ mà mẹ cô bảo cô mua lúc cô gọi điện tới. Cô muốn tiết kiệm tiền không mua nhưng lại bị mẹ giao giảng qua điện thoại.

Tư duy làm mẹ của Tôn Dung Phương cũng giống hệt như những bà mẹ khác: dù trời có sập, điều quan trọng nhất là chỉ cần đứa trẻ của họ không đói và không làm tổn thương cơ thể.

“Mẹ.” Tạ Uyển Doanh đang ăn bánh quy, không khỏi cảm thấy hơi cay mắt khi nghĩ về sức khỏe của mẹ mình. Người yêu con nhất trên đời chắc chắn là mẹ.

Không thấy đàn anh Hoàng gọi tới, Tạ Uyển Doanh bật máy tính lên kiểm tra xem trong lớp có tin tức gì không.

Ngay khi mở QQ, cô thấy rằng mình đã bị ai đó thêm vào nhóm. Đó là một nhóm chat do lớp của cô tự tập hợp.

Thấy cô đang online, một nhóm bạn cùng lớp cũng xuất hiện.

Triệu Điềm Vĩ nói với cô: "Doanh Doanh, cậu đừng vào bong bóng chat của nhóm lớp nhé, lộn xộn lắm."

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Bình Luận (0)
Comment