Chương 1194: Giáo sư và sinh viên học tập lẫn nhau
Chương 1194: Giáo sư và sinh viên học tập lẫn nhau
Y tá đứng ở phía bên kia che miệng oán giận: "Không biết người bên phẫu thuật tim và lồng ngực của bọ họ đến lúc nào vậy, cũng không lên tiếng."
Đối với người phẫu thuật tim lồng ngực, Tạ Uyển Doanh tiếp xúc nhiều nhất là giáo sư Phó, tiền bối Châu cùng với đàn anh Chu, các bác sĩ khoa khác chưa từng tiếp xúc qua cũng không nhận ra. Có thể xác định chính là, vị bác sĩ Lý Thừa Nguyên trước mắt này trước kia hẳn là chưa từng giao tiếp với cô.
Lý Thừa Nguyên, bác sĩ điều trị chính, tuổi tác có thể lớn hơn tiền bối Châu một chút. Bác sĩ đi theo phía sau anh ta còn khá trẻ, là một người bên phòng tiếp nhận bệnh nhân nội trú, họ Lưu.
"Mọi người tới rồi à." Tân Nghiên Quân cởi găng tay ra, nói với hai đồng nghiệp phẫu thuật tim và lồng ngực.
"Đúng." Lý Thừa Nguyên hình như lười biếng trả lời lời chào hỏi này của cô ấy, quay đầu nhìn cô ấy với đôi mắt sắc lạnh.
Cảm giác được bầu không khí kỳ quái giữa bác sĩ Lý và giáo sư Tân, Tạ Uyển Doanh cẩn thận dò xét, ở bên cạnh yên tĩnh, sợ sẽ có cái gì đó phát nổ.
Cuộc trò chuyện của bác sĩ chắc chắn nói trước mặt bệnh nhân là không tốt. Nhóm người đi ra ngoài phòng bệnh, đi tới góc.
Tân Nghiên Quân giải thích với đồng nghiệp phẫu thuật tim và lồng ngực: "Các cậu bận, cho nên vừa rồi chúng tôi thuận tiện chọc cho bệnh nhân."
"Không phải nói các cậu không giải quyết được vấn đề mới gọi chúng ta xuống hội chẩn sao?" Bác sĩ Lưu đặt câu hỏi.
Chính cô ấy có thể giải quyết, còn bảo chúng tôi uổng phí công sức chạy xuống làm gì. Là ai thì cũng tức giận.
"Không cần hỏi cô ấy." Cánh tay Lý Thừa Nguyên vươn ngang chắn trước mặt bác sĩ Lưu, ý bảo không cần nói nhảm, trực tiếp nói: "Tân Nghiên Quân, cô có mặt mũi không.”
"Cậu nói gì?" Tân Nghiên Quân đối với lời nói của anh ta giống như bị chấn động.
"Tôi nói da mặt cô đủ dày rồi, lợi dụng thực tập sinh khoa phẫu thuật của chúng tôi có phải không?" Khi Lý Thừa Nguyên nói lời này, ánh mắt chuyển đến trên người Tạ Uyển Doanh.
Tạ Uyển Doanh đứng ở phía sau giáo sư Tân, khẳng định càng không dám lên tiếng lung tung vào lúc này.
"Cái gì gọi là lợi dụng? Em ấy đến thực tập tại bộ phận của chúng tôi và là sinh viên của tôi." Tân Nghiên Quân đối với cách nói của đối phương đương nhiên không đồng ý và thập phần tức giận.
Trên lâm sàng luôn luôn là giáo sư và sinh viên có thể học hỏi lẫn nhau, đặc biệt là khi các bác sĩ giữa các khoa khác đến các khoa khác để tiến hành học tập thêm, một mặt là sinh viên không sai, mặt khác trở thành giáo sư đem kiến thức của bản thân đến cho các bác sĩ khoa này.
Hơn nữa, muốn nói cô ấy lợi dụng thực tập sinh, khoa ngoại tổng quát hai và phẫu thuật gan mật trước đó không phải giống nhau sao? Ai lại không biết, lúc trước Đàm Khắc Lâm và Đào Trí Kiệt lợi dụng bạn học Tạ làm bao nhiêu sáng kiến phẫu thuật. Bạn học Tạ cũng có thể giúp khoa nội hô hấp thực hiện các sáng kiến.
"Có thể giống nhau sao? Em ấy là người của khoa phẫu thuật không phải là người của các cậu. Chúng tôi không phải không biết, khoa nội các cậu đã sớm học được lợi dụng người khoa phẫu thuật đến đây huấn luyện họ làm việc. Không ngờ, cô lại lợi dụng một thực tập sinh.”
Hừ. Tân Nghiên Quân nghe ra ý đồ của người này, cười nhạt: "Làm sao vậy? Đố kỵ? Đố kỵ em ấy được luân chuyển đến khoa chúng tôi?"
Lý Thừa Nguyên nhìn lướt qua cô ấy, tầm mắt lần này nhìn chằm chằm vào mặt Tạ Uyển Doanh, điểm danh nói: "Tạ Uyển Doanh, nếu em đủ thông minh, nên biết chờ giáo sư khoa phẫu thuật xuống để làm những việc như thế này."
Nghe anh ta nói như vậy, Tân Nghiên Quân nóng nảy: "Em ấy là học trò của tôi, tại sao lại nghe theo sự chỉ huy của cậu."
"Tân Nghiên Quân, chúng ta trước kia cũng từng là bạn học, đừng tưởng rằng tôi không biết cô là người như thế nào, cô luôn muốn tính toán như ý. Tôi khuyên cô không nên đến lúc đó lại thành uổng phí hết công sức.” Lý Thừa Nguyên nói xong lời này, xoay người dẫn người đi.