Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 1205 - Chương 1205: Vững Vàng

Chương 1205: Vững vàng
Chương 1205: Vững vàng
Chương 1205: Vững vàng




Nếu như có thể thăm dò được cần gì để bọn họ can thiệp, khoa nội hô hấp có thể tự mình dùng ống nội soi phế quản để mà lấy ra.

Những người khác nghe lời này của Kim Thiên Vũ, biết Kim Thiên Vũ muốn nói là bác sĩ khoa nội hô hấp sợ là không có năng lực thao tác để lấy dị vật ra.

Thăm dò tương đối dễ dàng, chỉ cần ống soi đến đúng vị trí chiếu rọi ra là xong chuyện. Nhưng lấy dị vật ra lại là một chuyện khác. Kĩ năng thao tác tay của mỗi bác sĩ sẽ có những giới hạn riêng của mỗi người.

Cũng không thể nói khoa nội tim mạch có ý xem thường khoa nội hô hấp, hiện tại thực tế khách quan của ca bệnh bày ra trước mắt đó là ống nội soi không đủ dài.

Các bác sĩ quan sát xung quanh âm thầm tán thành ý kiến của Kim Thiên Vũ, chờ đợi quyết định của bác sĩ khoa nội hô hấp.

Trong lòng Tân Nghiên Quân do dự. Từ kinh nghiệm của cô ấy thì thấy, vấn đề cô nghĩ đến và bác sĩ khoa khác là gần như nhau. Lúc này thì đừng nói gì đến khí thế cạnh tranh giữa các khoa nữa. Thấy khoa ngoại lồng ngực vào lúc này không đưa ra ý kiến để chúng tôi thử xem, đủ để chứng minh mọi người đều cho rằng dị vật này không dễ dùng ống nội soi để lấy ra được, người của khoa ngoại lồng ngực đoán là cũng giống như cô chuẩn bị giơ tay đầu hàng.

Vấn đề bây giờ chỉ có một điều. Nếu như cô ấy cứ từ bỏ như vậy, nếu ở đây cô không làm được thì tám mươi đến chín mươi phần trăm sự can thiệp của khoa nội tim mạch sẽ không hiệu quả. Bệnh nhân càng chịu khổ thêm. Tốt nhất vẫn là cô tìm cách giải quyết cắt bỏ dị vật này.

Có thể là lý do này, bác sĩ khoa nội tim mạch mới nhấn mạnh muốn thử. Bác sĩ ở các khoa khác không nói gì. Có lẽ đều giống nhau đợi xem có chuyển biến nào có tính khả thi.

Kỳ tích có thể xảy ra không?

Vừa nghĩ như vậy, Tân Nghiên Quân cảm thấy tay cầm ống nội soi của mình bị sinh viên ấn lại. Trong chốc lát, thế giới nội tâm của cô giống như được châm lên ngọn lửa.

“Có thể thử thử ạ.” Tạ Uyển Doanh nói với giáo sư, “Chứng viêm của bệnh nhi là mãn tính, chứng tỏ dị vật này thực ra lúc đầu nó không bị kẹt ở bên trong phế quản. Có thể là dựa vào luồng khí hít thở từ từ di chuyển, chỉ là đúng lúc luồng khí hít thở sau đó không đẩy được. Nguyên nhân luồng khí hít thở không đẩy được, không nhất định là do vấn đề dính chặt. Trước mắt từ tình hình chúng ta thăm dò được để phân tích, dị vật và thành khí quản không hoàn toàn dính với nhau, tạm thời có thể phân biệt ranh giới tương đối rõ ràng giữa 2 bên.”

Tân Nghiên Quân và các bác sĩ khác nghe cô nói, đều cho là khá có lý, nhưng dường như lại chưa đề cập đến vấn đề làm sao giải quyết việc lấy dị vật này ra một cách thực tế nhất.

Trong đầu mọi người cũng đều chỉ nghĩ đến việc là làm sao để lấy dị vật ra.

“Thử thay đổi hướng luồng khí hít thở bên trong phế quản.” Tạ Uyển Doanh chính thức nói ra cách của mình.

Hả?

“Cô ấy nói gì vậy?” Bên cạnh có người nói thẳng là bản thân hoàn toàn nghe không hiểu phương pháp của cô.

Luồng khí hít thở bên trong phế quản sao có thể thay đổi? Thay đổi như thế nào? Thao tác của bác sĩ có thể thay đổi luồng khí hít thở trong phế quản của bệnh nhân thì cần tiến hành như thế nào? Bác sĩ cần thay đổi luồng khí hít thở như thế nào thì mới có thể lấy được dị vật ra? Một loạt nghi vấn hiện ra trong đầu rất nhiều người.

“Tôi đại khái hiểu được cách nghĩ của cô ấy.” Lý Thừa Nguyên đứng sau Phó Hân Hằng nhíu chặt hai hàng lông này sắc nét nói: “Nhưng mà cách này hình như không làm được.”

“Đừng xem thường cô ấy.” Chu Tuần Bằng trực tiếp giúp Tạ Uyển Doanh dằn mặt anh ta.

Cô ấy có bản lĩnh như thế nào, đại thần như Phó Hân Hằng là rõ nhất, nhìn xem các đại thần không hề có ai đứng ra nói cô ấy không được cả.

Muốn nói cô ấy không được, thì phải đợi đến khi cô ấy thực sự không làm được, nếu không sẽ là ngược lại. Đây là những điều tâm đắc mà Phó Hân Hằng đã trải qua.

Là đại thần, thì có tâm thái vững vàng hơn người khác.

Tân Nghiên Quân lúc này đã hiểu rõ hàm ý trong lời nói của sinh viên.





Bình Luận (0)
Comment