Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 1233 - Chương 1233: Bệnh Nhân Đặc Biệt

Chương 1233: Bệnh nhân đặc biệt
Chương 1233: Bệnh nhân đặc biệt
Chương 1233: Bệnh nhân đặc biệt




"Bác sĩ Thẩm đi đâu rồi?" Chị Từ hỏi bạn bè của bệnh nhân.

"Cô ấy vừa mới rời đi, chúng tôi làm sao có thể biết cô ấy đi đâu."

Chị Từ: Có bệnh nhân cấp cứu mà bác sĩ tự ý bỏ đi trước, chuyện gì đang xảy ra vậy? Chẳng lẽ Thẩm Hi Phi có việc quan trọng khác phải làm sao?

"Được rồi được rồi, tôi đi ra ngoài." Chị Từ nói, công việc trong tay chỉ có thể dừng lại trước.

"Chị Từ, chị tiếp tục tiêm cho cô ấy đi." Tạ Uyển Doanh đứng lên, nháy mắt với chị Từ: "Em giúp chị đi ra ngoài thăm dò tiếng gió trước.”

Chị Từ quay đầu lại, nhìn thấy thần sắc của bệnh nhân đối diện lại hoảng hốt, hiểu được dụng ý của Tạ Uyển Doanh, nói với bệnh nhân: "Lấy máu tiêm cho cô xong rồi tôi mới đi ra ngoài, cô yên tâm.”

Cuối cùng bệnh nhân cũng có thể thở phào nhẹ nhõm, lúc này người ta không còn bỏ cô ấy lại lần nữa. Vì thế cô ấy nhìn bóng lưng Tạ Uyển Doanh đi ra ngoài, nghĩ đến lúc trước bác sĩ nữ này nói với cô ấy câu tuyệt đối sẽ không bỏ lại cô ấy, nghiễm nhiên là bác sĩ người ta nói thật.

Lời hứa của bác sĩ với bệnh nhân nhất định phải làm được, Tạ Uyển Doanh chỉ nghĩ như vậy.

Thay chị Từ đi ra khỏi phòng khám nhìn bên ngoài.

Nhìn qua liền nhận thấy có rất nhiều người trong đại sảnh bỏ chạy. Chỉ có mấy bệnh nhân nằm trên giường tiện lợi ngoài hành lang không thể động đậy cùng người nhà ở chỗ này không chạy được, dường như tất cả họ đều đang run rẩy.

Loại bệnh nhân nào đến có thể làm cho mọi người sợ hãi như vậy?

Nhìn thấy mấy người đàn ông lộ ra cánh tay có hình xăm giống như không phải là người tốt, đứng ở bàn cấp cứu của y tá lớn tiếng la hét, vỗ bàn, một bộ dáng có thể đập phá khoa cấp cứu bất cứ lúc nào.

"Cô có phải là bác sĩ không?" Thấy Tạ Uyển Doanh xuất hiện, mấy người đàn ông này lập tức túm lấy chiếc áo blouse trắng trên người cô, hô to với cô: "Cô là bác sĩ, mau tới đây!”

Gặp phải loại bệnh nhân bất lịch sự này, bác sĩ bình thường thật sự là không muốn xử lý. Vấn đề là tại khoa cấp cứu, xử lý không tốt sẽ liên lụy đến các bệnh nhân và người nhà khác đang có mặt tại đó.

"Chuyện gì vậy?" Tạ Uyển Doanh giữ giọng nói bình tĩnh, hỏi đối phương,: "Bệnh nhân ở đâu?”

Dù sao muốn khám bệnh thì cũng phải để bác sĩ gặp bệnh nhân a.

Nghe lời nói của cô có đạo lý, nam nhân chắn trước mặt lập tức tránh ra, lộ ra đồng bạn bị thương ở giữa.

Nam nhân ba mươi mấy tuổi được đồng bạn đỡ hai bên trái phải, rõ ràng có thể thấy được bên trong đùi trái có một vết thương đẫm máu, dùng một chiếc khăn đơn giản quấn lại, máu nhuộm đỏ khăn cùng quần che vết thương, nhìn qua có chút giật mình.

Vết dao sao?

"Đỡ anh ấy tới bên này." Tạ Uyển Doanh nhanh chóng quét qua tình hình thương tích của người bị thương, quyết định nhanh chóng, đưa ra chỉ thị.

Mấy người đàn ông thấy động tác của cô nhanh như gió lốc, ngược lại có chút không theo kịp tiết tấu của cô, vì thế không kịp náo loạn, nâng đồng bạn bị thương đi theo phía sau cô.

Đẩy cửa phòng cấp cứu ra, Tạ Uyển Doanh chỉ vào cái giường bên trong, lại đưa ra chỉ thị: "Để cho anh ấy nằm trên đó.”

Bác sĩ có khí thế, đám người này nghiễm nhiên thuộc loại khi thiện sợ ác, nghe giọng điệu cứng rắn lạnh lùng của Tạ Uyển Doanh liền trở nên nghe lời, nâng người lên giường nằm chờ bác sĩ xử lý.

Tạ Uyển Doanh rút găng tay phẫu thuật dùng một lần đặt trên bàn trị liệu đeo vào hai tay mình, nói: "Tránh ra.”

Một đám đàn ông nghe lời cô nhường đường cho cô.

Người đàn ông nằm trên giường sắc mặt trắng bệch, mồ hôi đầm đìa, kêu đau, có triệu chứng gần như bị sốc. Loại tình huống này khẳng định cần phải tiêm trước, Tạ Uyển Doanh nói với người bên cạnh: "Các người đi ra bên ngoài tìm y tá tới, phải tiêm cho anh ấy.”

"Được, bác sĩ." Mấy người đàn ông chạy ra ngoài để tìm y tá để được giúp đỡ.

Chỉ chốc lát sau, chị Từ tiêm cho bệnh nhân xong đến giúp đỡ, hỏi Tạ Uyển Doanh: "Tình huống của bệnh nhân như thế nào? Em cần chị làm gì?”





Bình Luận (0)
Comment