Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 1255 - Chương 1255: Rõ Ràng Là Thích

Chương 1255: Rõ ràng là thích
Chương 1255: Rõ ràng là thích
Chương 1255: Rõ ràng là thích




"Không thích hợp?" Bà Quách cùng Quách Thụy hoài nghi hỏi anh là ai.

"Anh là người nhà bệnh nhân, còn em ấy là bác sĩ. Việc anh mời em ấy đi ăn là vi phạm luật, là hối lộ." Thường Gia Vĩ dứt khoát nói với hai người nhà của bệnh nhân.

Trong hành nghề bác sĩ không được có quan hệ cá nhân với bệnh nhân hoặc người nhà bệnh nhân. Nếu bản thân bác sĩ yêu bệnh nhân hoặc người nhà bệnh nhân, thì bị nghi ngờ là lợi dụng bản thân để lấy tài nguyên, nhất định sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của bác sĩ với tư cách là bác sĩ.

"Thật không, thật sự có nghiêm trọng như vậy sao?" Bà Quách giật mình hỏi, không biết quốc hiệp đối với bác sĩ có quy định nghiêm ngặt như vậy, thật sự khiến người ta phải nhìn với cặp mắt khác xưa.

“Có!” Tại hiện trường nhiều người đồng thanh nói.

Tạ Uyển Doanh nhắc nhở Bà Quách rằng bác sĩ thực sự của bệnh nhân đang ở đây: "Tôi không phải là người đã cứu ông Quách vào thời điểm đó. Tôi chỉ là một thực tập sinh. Chính các giáo sư khoa phẫu thuật gan mật mới thực sự cứu sống bệnh nhân."

Nhớ tới sự hiện diện của Đào Trí Kiệt ở đây, bà Quách ngượng ngùng và liên tục xin lỗi: "Bác sĩ Đào, hay là chúng ta cùng đi ăn đi. Con trai tôi mời."

“Nói rồi, bác sĩ chúng tôi không nhận hối lộ." Đào Trí Kiệt ôn thanh trả lời với giọng điệu sắt đã như cũ.

Bà Quách và Quách Thụy hoàn toàn lúng túng. Một ý tưởng nảy ra trong đầu bà Quách, bà nói với con trai mình: “Con không phải có một hộp sôcôla trong xe sao? Lấy tới và tặng nó cho bác sĩ Tạ đi.”

Sau khi nhận được mệnh lệnh của mẹ, Quách Thụy nhấc chân chạy đi lấy quà.

Hết đợt từ chối này lại đến đợt từ chối khác, Tào Dũng chạy đi đâu rồi không biết? Cảm giác gần như kiệt sức rồi, Chu Hội Thương và Nhậm Sùng Đạt nhớ lại muốn gọi điện thoại cho Tào Dũng.

"Bà kêu anh ấy tặng socola cho em ấy để làm gì?" Không phải nói chúng tôi không nhận hối lộ rồi hay sao?" Thường Gia Vĩ như muốn nhìn chằm chằm vào hai mẹ con người nhà này không dứt.

"Hai người bọn họ tuổi nhau tương đương nhau, có thể kết bạn không phải sao. Bác sĩ Tạ." Bà Quách cười giải thích với tất cả các bác sĩ, thiếu chút nữa là xém mở miệng nói ra; "Tôi đã từng nói qua chuyện này với bác sĩ Tạ rồi."

Bà ấy đã nói với em điều này chưa? Đám người Nhậm Sùng Đạt quay đầu hỏi Tạ Uyển Doanh.

Tạ Uyển Doanh thật sự không nhớ ra được bà Quách lúc trước đã nói với cô cái gì, nhưng đồ của người nhà bệnh nhân khẳng định là không thể nhận, cô nói: "Em không dám nhận quà."

"Yên tâm đi, đây không phải là người nhà bệnh nhân tặng cho bác sĩ hay sao. Đây là bạn bè tặng cho bạn bè mà thôi, bác sĩ Tạ.” Bà Quách tiếp tục giúp con trai mình nói chuyện.

"Bạn bè tặng cũng không được." Tạ Uyển Doanh nói: "Nếu là socola, tôi chỉ có thể nhận nó từ bạn trai của mình.”

Khi lời này được nói ra, hiện trường không hề có một âm thanh gì nữa.

Nhậm Sùng Đạt mấy người bọn họ như muốn vỗ tay kêu lên.

Trên mặt bà Quách hiện ra vẻ bất lực, bà và con trai Quách Thụy hai mắt nhìn Tạ Uyển Doanh và nghĩ: Cô gái này, thật là tốt. Ngày thường, những cô gái nào nhìn thấy thiếu gia nhà giàu theo đuổi mình là đã phát cuồng lên, ít nhất sẽ không từ chối như thế này.

“Anh nói xem, nếu Tào Dũng tặng socola cho em ất thì sẽ như thế nào nhỉ?” Chu Hội Thương ghé sát tai Nhậm Sùng Đạt hỏi.

Nhậm Sùng Đạt thầm nghĩ, cũng phải, nếu như Tào Dũng tặng cũng bị từ chối, như vậy chẳng phải cũng rất phiền phức sao.

Điều này cũng không cần phải lo lắng gì. Đào Trí Kiệt và Hoàng Chí Lỗi đi theo phía sau biết rằng, lúc ở khoa phẫu thuật gan mật Tào Dũng đã tặng rồi, và có người đã nhận nó. Hoàng Chí Lỗi nghe thấy tiểu học muội nói như vậy, trong lòng đang òa lên một tiêng, may mắn không thôi: Lần trước mình giúp đàn anh Tào tặng sôcôla, cuối cùng cũng đã không làm hỏng chuyện.

Trong lòng tiểu học muội, rõ ràng là thích đàn anh Tào.

Tạ Uyển Doanh dường như không ý thức được lời nói của mình là có ý nghĩa gì.

Cô lo lắng chính là, đàn anh Tào đã đi mua đồ ăn sáng rất lâu, nửa đường không biết có xảy ra chuyện gì hay không?





Bình Luận (0)
Comment