Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 1271 - Chương 1271: Lúc Trước Của Bản Thân

Chương 1271: Lúc trước của bản thân
Chương 1271: Lúc trước của bản thân
Chương 1271: Lúc trước của bản thân




Lúc này ai tranh luận một câu, đều có thể biến thành ngòi nổ trực tiếp làm cho người nhà này nổ tung.

Trong cảm xúc kích động, người nhà vừa mất con giờ phút này không có cách nào tiếp nhận bất kỳ lời giải thích nào, tấn cả những gì họ quan tâm là mạng của đứa bé không thể trở về thì phải làm sao bây giờ.

"Bân Bân, con nói cho mẹ biết con bị làm sao vậy?! Chuyện gì đã xảy ra với con vậy?" Mẹ của đứa trẻ xông lên, ôm lấy cơ thể con trai khóc lóc kêu oan khuất.

Người nhà vĩnh viễn không thể chấp nhận việc không thể cùng bệnh nhân gặp mặt lần cuối cùng, không nói được lời cuối cùng, dường như là người chết một cách không minh mạch, chỉ có thể hoài nghi là bị "mưu sát".

Bác sĩ lau trán. Nếu nói đến "mưu sát" có thể phải kể đến trách nhiệm của chính những người làm cha mẹ. Gia đình nói rằng đứa trẻ không đau đớn và không bị bệnh là không có sự cảnh giác của cha mẹ. Đứa trẻ béo hơn so với các bạn cùng trang lứa thuộc về sức khỏe tương đối yếu, cha mẹ phải chú ý nhiều hơn đến tình trạng thể chất của đứa trẻ, không thể nói rằng đứa trẻ bình thường dường như không có triệu chứng tương đương với không có bệnh. Ai nói học sinh sẽ không bị nhồi máu cơ tim. Với sự gia tăng tỷ lệ béo phì trong nhóm sinh viên, tỷ lệ mắc bệnh cũng tăng lên.

"Bân Bân, Bân Bân, đừng bỏ mẹ một mình." Người mẹ ngồi trên mặt đất khóc lớn, thỉnh thoảng dùng nắm đấm đánh xuống đất và đánh chính mình.

Mấy người giáo viên thấy thế vội vàng tiến lên lôi kéo bà ấy, thương lượng lại gọi điện thoại thông báo cho người nhà khác tới, nếu không sợ là không kiểm soát nổi tình huống này. Đồng thời phải thông báo cho cảnh sát đến xử lý.

"Trở về, các em trở về trước đi." Giáo viên phải bảo vệ các học sinh khác tại hiện trường, để cho các học sinh khác nhanh chóng trở về không nên tiếp tục đứng ở chỗ này vây xem. Sau đó chỉ có thể để các giáo viên tự mình cố gắng thu thập tàn cục này.

Nhưng cái chết của bạn cùng lớp và tiếng khóc thảm thương của mẹ bạn cùng lớp nhất định sẽ để lại ấn tượng không thể xóa nhòa trong lòng nhóm thanh niên này.

Bệnh nhân tử vong tại chỗ, bác sĩ cấp giấy chứng nhận chẩn đoán tử vong tại chỗ, không đưa bệnh nhân đến bệnh viện tránh phát sinh các chi phí y tế khác. Những điều này thuộc về trách nhiệm của bác sĩ. Những việc khác như tiếp tục liên lạc với gia đình để lại cho nhà trường tự xử lý. Một giáo viên đã liên lạc với đơn vị tang lễ.

Mấy nhân viên y tế thu thập đồ cấp cứu xong liền dẹp đường hồi phủ, trong bệnh vẫn còn rất nhiều việc.

"Bác sĩ." Một số học sinh chạy đến xe cứu thương để đuổi theo các nhân viên y tế.

Tạ Uyển Doanh đứng ở đuôi xe chuẩn bị lên xe quay người đối mặt với đám học sinh trung học trẻ tuổi này.

"Là găng tay mọi ngươi làm rơi có phải không ạ?" Vài học sinh trung học đưa găng tay vô trùng chưa mở bao bì đến trước mặt Tạ Uyển Doanh.

"Ai nha, là tôi để quên." Y tá ở trên xe nhìn thấy, thò đầu ra lắc lắc đầu.

Tâm tình của y tá này đang không tốt nên để quên đôi găng tay ở đó. Tạ Uyển Doanh nhận găng tay nói với học sinh: "Cảm ơn các em.”

"Không có gì ạ." Trên mặt mấy học sinh toát ra nụ cười khi được cảm ơn, mấy đôi mắt đánh giá áo blouse trắng trên người cô, trong mắt lóe lên ánh sáng.

Nhìn biểu tình của mấy đứa nhỏ này, Tạ Uyển Doanh nghĩ đến chính mình.

Ngày xưa cô cũng giống như họ, nhìn thấy bác sĩ sẽ bí mật nhìn xung quanh, trái tim đầy tò mò và ngưỡng mộ. Có lẽ từ thời điểm đó, cô đã có một giấc mơ về chiếc áo blouse trắng.

"Cố gắng học tập thật tốt nhé." Tạ Uyển Doanh nghiêm túc nói với mấy đứa nhỏ này.

Sau này phấn đấu trở thành bác sĩ, thỏa mãn sự tò mò của họ, đáp ứng mong muốn của trái tim của họ, tìm tòi và nghiên cứu về tính mạng con người, tôn trọng sinh mệnh và nhìn vào cuộc sống một cách chính xác. Không cần nói đạo lý lớn cứu người giúp đỡ người bị thương, như đàn anh Tào đã nói, có thể ủng hộ mỗi bác sĩ đi tới bước nào, tất cả đều lấy sự hứng thú của bác sĩ đối với y học làm nền tảng.





Bình Luận (0)
Comment