Chương 1352: Sớm biết là như thế
Chương 1352: Sớm biết là như thế
“Bệnh nhân này vốn là nên có ba giai đoạn mở rộng, thực hiện từ từ, áp lực không đủ trong một bước thì nâng tiếp.” Chủ nhiệm Quan giải thích cho anh ấy.
Thiệu Giai Lương tin tưởng những lời của chủ nhiệm Quan. Ca phẫu thuật nội soi cuối cùng mà bệnh nhân đã thực hiện trước kia ở bệnh viện họ, chủ nhiệm Quan cũng có mặt, ông ấy ý thức được về sự mong manh của các mô trong cơ thể bệnh nhân, dễ xuất huyết, quá nhiều áp lực đột ngột có thể không có tác dụng chữa bệnh mà ngược lại trở thành vết thương thứ cấp cho cơ thể con người.
Hiện giờ, bác sĩ phẫu thuật đã thêm áp lực vào lần đầu, chỉ sợ là người mới không hiểu rõ, lá gan quá lớn. Hình như người tài xế mới có hơi thiếu thận trọng khi chỉ đạp chân ga.
Điều làm cho người ta hoang mang là, trước đó Tạ Uyển Doanh dây dẫn hướng chậm như vậy, bây giờ đột nhiên lại sắp chết rồi?
Vu Học Hiền tiếp tục không lên tiếng, Thiệu Giai Lương đã sai lầm một lần nên không dám tùy ý lên tiếng nữa, chờ đợi chuyện tiếp theo với tâm trạng giống như đang ngồi tàu lượn siêu tốc. Dù sao, sau khi viên nang nở ra căn bản có thể biết được kết quả rằng có thể tìm được lỗ rò hay không.
Trên màn hình, miệng nối mở ra một lỗ đen lớn. Đôi mắt của những người khác tìm kiếm lỗ đen nhỏ ở khắp nơi có lỗ rò.
“Ở đây.” Cô y tá đứng gần sát màn hình kết nối với máy nội soi dạ dày hét lên.
Tất cả mọi người càng giống như nghe được tin tức đã phát hiện ra lục địa mới, xông đến màn hình kiểm tra hệt như bầy ong vỡ tổ.
“Ở đâu, ở đâu vậy?”
Người chen người, ai ai cũng duỗi cổ ra, trố mắt nhìn.
“Ở đây.” Tay của cô y tá chỉ vào một điểm trên màn hình.
Những người khác ổn định tinh thần, sau đó điều chỉnh góc độ của ống soi dạ dày trong cơ thể bệnh nhân cùng với bác sĩ phẫu thuật. Trên màn hình như là làm sáng tỏ lớp bí ẩn cuối cùng, từng bước từng bước, một lỗ rò ngày càng trở nên rõ ràng hơn trong tầm mắt của tất cả mọi người.
Người trong cuộc là chủ nhiệm Quan lần đầu tiên không nói nên lời, là do não không thể phân biệt được đông, tây, nam, bắc. Lúc trước ông ấy chất vấn đối phương rằng tăng áp lực lên đến cực điểm chắc chắn không thể thực hiện việc giải quyết vấn đề trong một lần, kết quả…này?
Một thực tập sinh có thể thực hiện được việc mà một chuyên gia như ông không thể nào làm được sao? Điều đó làm cho ông ấy không nói nên lời.
Là ông ấy nhầm rồi. Tốc độ của người ta không phải quá chậm hay là quá nhanh, không có lương tâm cắn rứt vì thiếu tự tin cũng không vì kiêu ngạo tự mãn. Chỉ là suy nghĩ của người ta rất có tổ chức và rõ ràng, hành động có trật tự, có thể so sánh với bác sĩ lâu năm.
Có vẻ như sinh viên này không chỉ có tố chất tâm lý mạnh mẽ, ổn định và đơn giản như vậy. Một bác sĩ cần phải có tâm thái vững càng, không có kỹ thuật thì làm thế nào được.
Chủ nhiệm Quan dán tầm mắt chặt trên gương mặt Tạ Uyển Doanh, ông ấy có thể ghi nhớ sinh viên như vậy trong suốt quãng đời còn lại của mình. Bởi vì không dễ để gặp được nhân tài như thế trong nghề y, có quá nhiều người bình thường.
Quay đầu lại, chủ nhiệm Quan lại dời tầm mắt đến Vu Học Hiền.
Khóe miệng của Vu Học Hiền nhếch lên, giống như đã sớm biết kết quả này.
Chủ nhiệm Quan thở dài trong lòng: kỹ thuật mới của bác sĩ có thực lực ở Hiệp hội y khoa quốc gia đủ mạnh, ông ấy hiểu biết cặn kẽ về học sinh của mình và nội soi dạ dày điện tử, nếu không sao ông ấy dám thả lỏng và cuối cùng thật sự có thể chờ đợi kết quả tốt như vậy.
Là một giáo sư, nếu như nắm bắt không đủ sâu về kỹ thuật, thì sẽ không dám thả lỏng để cho sinh viên đến thực hiện. Đây là một nguyên tắc rõ ràng. Làm giáo sư cần phải là chỗ dựa cho sinh viên trong những hoạt động, xảy ra chuyện gì thì trách nhiệm thuộc về giáo sư chứ không phải sinh viên.
Đồng thời, lòng tin của sinh viên đối với giáo sư cũng rất quan trọng. Chỉ thấy Tạ Uyển Doanh một lòng một dạ thực hiện, không sợ hãi, tất cả đều dựa trên việc tin tưởng đàn anh Vu đang ở phía sau.
Đàn anh Vu tài giỏi đến mức nào, Tạ Uyển Doanh biết rõ, trước khi đàn anh Vu bảo cô thực hiện việc đó thì cô sớm đã đoán được lý do tại sao bác sĩ của Tuyên Ngũ thất bại ngay lần đầu tiên.
Muốn đoán được nguyên nhân thất bại của người cùng ngành đối với Vu Học Hiền mà nói quả thật đơn giản.
Chủ nhiệm có mặt đã không kẹp đúng miệng lỗ rò quan trọng, thế nhưng nhìn thấy viên nang nở không đúng chỗ, vì vậy không thể tìm thấy vị trí chính xác của lỗ rò từ góc độ nội soi.
Tại sao không tìm thấy đúng vị trí, là thị lực của bác sĩ lúc trước không đủ tốt hay sao? Là một người có thực lực trong lĩnh vực kỹ thuật chắc chắn hiểu logic sâu hơn đằng sau nó. Bởi vì câu đầu tiên của bác sĩ phụ trách bệnh nhân nhấn mạnh vấn đề thể chất của bệnh nhân. Vết thương của bệnh nhân có xu hướng khó lành, các mô bên trong hoặc vết loét không ngừng chảy máu, hoặc là tiếp tục sinh sôi và cứng lại, sức chịu đựng của các mô bên trong cơ thể của bệnh nhân quá thấp, chỉ cần thực hiện một chút thao tác mạnh là có thể bị thủng.