Chương 1359: Học tập lẫn nhau
Chương 1359: Học tập lẫn nhau
Hai hàng lông mày thanh tú của Tạ Uyển Doanh nhíu chặt lại.
Con người là một chỉnh thể và một khu vực tổng thể. Giống như một bàn tay, nó là một khu vực tổng thể, tất cả đều có liên quan đến nhau và ảnh hưởng lẫn nhau. Do đó, những gì bạn học Phan nhắc nhở đối với cô mà nói rất quan trọng.
Phùng Nhất Công xem rất thích thú, đề nghị với bạn học Phan: “Khi nào thì cậu vẽ tớ thế?”
Phan Thế Hoa thành thật trả lời Phùng Nhất Công: “Tớ chưa từng thấy thao tác của cậu.”
Phùng Nhất Công tức giận xoay người. Tình hình thực tế như vậy, trên lâm sàng thực sự rất ít cơ hội cho thực tập sinh thực hành, ngoại trừ học bá giống như Tạ Uyển Doanh được các giáo sư yêu thích.
Thấy bạn học Tạ muốn xem kĩ, Phan Thế Hoa nói với cô: “Doanh Doanh, cậu cầm về đi, khi nào xem xong trả lại cho tớ cũng được.”
“Đây không phải là sổ tay cá nhân của cậu sao? Nếu tớ lấy đi làm sao cậu ôn tập.” Tạ Uyển Doanh lắc đầu, cô là muốn đem về nghiên cứu chính mình, những thứ mà bạn học Phan vẽ giống như một tấm gương soi cô, nhưng không thể vì chuyện của cô mà làm chậm trễ việc học tập của người khác.
“Không sao. Đây là sổ tay chuẩn bị riêng cho cậu.” Phan Thế Hoa nói.
Tạ Uyển Doanh sửng sốt, hai tay lật những trang phía sau cuốn sổ tay, thực sự những bức tranh là về cô, không có người khác.
Phùng Nhất Công vươn cánh tay dài, làm hành động xoa tóc bạn học Phan: Cậu đừng có nịnh nọt Doanh Doanh.
“Giữa bạn học với nhau là nên học tập lẫn nhau, cùng nhau tiến bộ.” Phan Thế Hoa nghiêm túc giải thích hành vi của mình: “ Tớ vẽ bạn học Tạ, là vì trong quá trình này tớ học hỏi được nhiều điều từ cậu ấy.”
Phùng Nhất Công có một chút không can tâm, kéo bạn học Phan hỏi: “Cậu nói xem cậu vẽ cậu ấy đã học điều gì, cậu đã học được cái gì nào?”
Không tin anh chàng này có thể nhìn hiểu được Doanh Doanh, cậu cũng có mặt ở hiện trường xem không hiểu được thì có thể học được cái gì. Tay Tạ Uyển Doanh hoạt động căn bản không ai có thể học được, nếu không giáo viên sẽ không để cho Doanh Doanh tự mình làm.
Phan Thế Hoa nghiêm túc lật cuốn sổ tay phác thảo làm cho bạn học Tạ, lật sang một trang khác phân tích nói: “Góc độ khoảng cách hai lần Doanh Doanh làm nở bong bóng có hơi khác nhau, dựa trên xu hướng thay đổi của mô niêm mạc gần lỗ thông khí của bệnh nhân. Cậu ấy thả chậm dây hướng dẫn, trên thực tế là đang phân tích quá trình bệnh lý của mô niêm mạc gần vết nối của bệnh nhân trên đường đi. Tổn thương trong cơ thể con người phát triển từ nhỏ đến lớn, không thể đột ngột sinh ra kết quả xấu nhất. Việc tạo ra lỗ rò cũng có một quá trình. Cậu ấy cần xác định nó, và sau đó mở rộng các điểm chính.”
Thật vậy sao? Phùng Nhất Công chộp lấy cuốn sổ tay phác họa để lật tìm những gì cậu ấy nói.
Hình như là thật, bạn học Phan rất có khiếu vẽ, vẽ ra tất cả những điểm quan trọng trong thao tác mà cô thực hiện. Người trong cuộc Tạ Uyển Doanh là người biết rõ nhất, cảm thấy rằng bạn học Phan giống như Sherlock Holmes, muốn nhìn thấu cô để giải quyết vụ án. Có chút sợ hãi bạn học Phan liệu có thể đoán ra được những ký ức trước khi trọng sinh của cô không.
“Vấn đề là tại sao cậu ấy lại biết những cái này?” Phùng Nhất Công tò mò hỏi, nếu những gì bạn học Phan nói là có lý, thì Tạ Uyển Doanh đã học chúng từ đâu.
“Giáo sư có thể đã từng dạy cậu ấy phải quan sát những cái này.” Bạn học Phan nói.
Đúng vậy, tiết học cuối cùng giáo sư Đàm dạy cô vô cùng có ý nghĩa đối với cô. Đây là nơi mà cô vô cùng biết ơn giáo sư Đàm. Điều đầu tiên bác sĩ phẫu thuật ngoại khoa phải làm nhất định phải học cách quan sát trước. Phải quan sát ở mức độ như thế nào, để mắt nhìn thấy được tất cả thông tin cơ thể người, đầu phân tích tạo thành phản ứng liên kết, biết những thiết bị và phương pháp y tế nào có thể được sử dụng để điều trị các tổn thương. Phẫu thuật nội soi dạ dày cũng giống như các nguyên tắc phẫu thuật ngoại khoa. Không quan sát rõ ràng như thế nào trước mà tiến hành điều trị cho bệnh nhân.