Chương 1620: Đều đến tham gia
Chương 1620: Đều đến tham gia
“Chiều thứ hai, nếu mọi người tới, tôi sẽ thu xếp đến tối.” Thân Hữu Hoán nói với bọn họ.
“Đến lúc đó người khoa ngoại mấy cậu sẽ đến sao?”
Tạ Uyển Doanh đã hiểu, giọng nói này phát ra từ phía giáo sư Phó, bỗng nhiên giáo sư Phó cũng muốn đi nghe thảo luận tình trạng bệnh của anh họ cô sao?
“Có lẽ có đến.” Thân Hữu Hoán nói. Vừa nãy Trương Hoa Diệu trong điện thoại có ám chỉ việc này. Chỉ thị của lãnh đạo, rất nhanh thôi, anh ấy sẽ nhận được cuộc gọi đến của khoa ngoại phía bệnh viện bọn họ.
Có phẫu thuật cần tham gia, toàn bộ giáo sư khoa ngoại ở đây đều muốn nghe tường tận. Đào Trí Kiệt bày tỏ thái độ: “Người phía chúng tôi đi hơi nhiều.”
“Tôi sẽ chuẩn bị cho các cậu nhiều ghế hơn, chuẩn bị thêm nước uống nửa.” Khuôn mặt Thân Hữu Hoán tươi cười chào đón.
Nhiều ông lớn sẽ tham gia thảo luận vấn đề học thuật như vậy, cô thực sự phải đi nghe một chút. Tạ Uyển Doanh thầm nghĩ. Đáng tiếc, cô đang bị cấm túc.
“Doanh Doanh.” Chăm chú quan sát biểu cảm của cô, Phan Thế Hoa kịp thời móc trong túi áo ra sổ và bút, nói với cô: “Tôi giúp cậu ghi chép lại chuyện cậu muốn hỏi, đến lúc đó sẽ nói với các giáo sư. Cậu nghỉ ngơi cho tốt, không cần quá lo lắng việc của anh họ cậu. Có vấn đề gì tôi sẽ nhanh chóng trở về báo với cậu.”
“Đúng đúng, cậu nghỉ ngơi cho khỏe đi. Đều là người trong nhà chúng tôi thay cậu chăm sóc, dù sao là bạn cùng lớp, như hai mà một.” Phùng Nhất Thông bắt kịp nói.
Con người các sinh viên rất tốt, Tạ Uyển Doanh vô cùng cảm động.
Hơn nữa còn giảng viên của cô.
Tay bác sĩ Giang ấn mạnh lên vai Nhậm Sùng Đạt: “Cậu còn muốn lấy trộm à?”
“Cậu ấy làm gì cơ?” Nghe thấy điều bất thường, Tào Dũng cầm điện thoại quay đầu hỏi một câu. Mới không ở đây, anh thực không biết bạn học cũ xảy ra chuyện gì.
Nhậm Sùng Đạt sợ đối mặt với ánh mắt của bạn học cũ, trực tiếp quay đầu tìm lối khác trốn vào.
Đại khái có thể đoán ra Nhậm Sùng Đạt gặp phải chuyện gì, Thân Hữu Hoán không nói nhiều lời trước tiên dẫn người trong đám người Quốc Hiệp đi lối khác và nói tạm biệt. Ai bảo lúc trước Trương Hoa Diệu nói với anh ấy vài điều về hội bạn của bạn học Tạ đến Quốc Trắc thực tập.
Tào Dũng híp mắt nhìn bạn học cũ giảng viên chất vấn: Chẳng lẽ nói bạn học cũ cần đề phòng giặc trong à?
Nhậm Sùng Đạt dùng lòng bàn tay lau mồ hôi trên mặt, chỉ quay đầu lại trả lời anh: “Tôi tìm thời điểm thích hợp nói với cậu sau.”
Tào Dũng trừng mắt nhìn anh không khách sáo, nghe điện thoại xong đi tới.
Nhìn qua đàn anh Tào trở lại, Tạ Uyển Doanh nghĩ đến lời đàn anh Thân vừa nãy nói, tim đập thình thịch. Như vậy cho thấy, hôm nay đàn anh Tào xuất hiện ở Quốc Trắc thật ra là vì chuyện của anh họ cô. Chẳng phải cô ngốc đến chết sao, tìm chỗ nào trốn đàn anh Tào?
Nguyên lai cô còn ngốc hơn cả đàn anh Hoàng. Đoán chừng cú điện thoại tối hôm qua đã làm lộ hết mọi chuyện trước mặt đàn anh Tào.
Đứng trước mặt cô, trông thấy vẻ mặt thản nhiên của cô, Tào Dũng kìm lòng không nổi, suýt chút nữa nhịn không được cười phì, thò tay xoa đầu cô, nói: “Anh có hỏi chị dâu em, cô ấy bảo không sao hết, chỉ muốn gọi tới hỏi xem em ở đâu, tối nay ăn cơm với anh nhé.”
Đàn anh Tào và chị dâu cô đã gặp mặt nói chuyện rồi. Tạ Uyển Doanh im lặng một lát. Nếu như đàn anh Tào biết rõ những việc kia xảy ra trong nhà cô, không biết sẽ nghĩ thế nào.
Mắt thấy cô trầm ngâm, Tào Dũng dần dần suy tư vài thứ.
Lại nói, trong nhà cô ngoại trừ cô và chị dâu cô thì không còn những người khác sao? Anh họ cô không có người thân nào khác ư? Có nói quá, tại sao chỉ có mình cô đi hiến máu?
Buổi tối, đàn anh Tào ăn cơm cùng cô. Gắp rau vào trong bát cơm cho cô, Tào Dũng nói với cô: “Có anh ở đây rồi.”
Đàn anh Tào thật sự lén lút dịch chăn và mền cho cô ư? Tạ Uyển Doanh nghĩ tới đây lập tức cúi đầu. Hiện giờ trong đầu cô thầm nghĩ chuyện của anh họ, không thể để ý những chuyện khác được.
Tào Dũng chứng kiến bộ dáng ăn cơm của cô, ánh lên tia cười trong mắt, lại có điểm nghiêm trọng. Hôm nay sau khi anh đến tìm hiểu, lập tức phát hiện sắp có một trận chiến cam go, giống như trận chiến với giáo sư Lỗ vậy. Cô giúp anh thoát khỏi hiểm cảnh, bây giờ đến lượt anh giúp cô.