Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 1624 - Chương 1624: Đại Thần Đã Nói Như Thế

Chương 1624: Đại thần đã nói như thế
Chương 1624: Đại thần đã nói như thế
Chương 1624: Đại thần đã nói như thế




Nhìn thấy Trương Hoa Diệu tùy ý mặc một chiếc áo khoác dài màu trắng bên ngoài chiếc áo len màu xám. Phong cách vẫn như trước kia không mặc đồng phục, hùng hổ đi tới. Không ngoài ý muốn, có một nhóm bác sĩ trẻ như tùy tùng* đi theo sau anh ấy.

*Tùy tùng: người đi theo để giúp việc.

"Thầy Trương." Thân Hữu Hoán mang theo người của mình đứng dậy đến chào lãnh đạo.

Trương Hoa Diệu nhìn thấy hàng người của Quốc Hiệp ở phía đối diện, khóe miệng cong lên như đang cười, trước tiên hỏi thăm tình hình của người nhà: "Bác sĩ Thân, người nhà không có ở đây sao?"

Đại thần dường như chỉ để tâm xem bạn học Tạ có tới hay không.

"Không có." Thân Hữu Hoán báo cáo chắc nịch cho lãnh đạo, bạn học Tạ dựa theo duy định đang bị cấm túc.

Quy định này tốt, Trương Hoa Diệu hài lòng gật đầu, nhưng anh ấy không khỏi băn khoăn liệu bạn học Tạ có thấy ấm ức không. Mọi người đều biết, bạn học Tạ như thỏ khôn có ba hang*, rất khó phòng bị.

*Thỏ khôn có ba hang: thường dùng để ví von một người có nhiều chỗ ẩn mình, hoặc có nhiều sự chuẩn bị tránh tai họa.

Thân Hữu Hoán giới thiệu một nhân vật khác cho lãnh đạo: "Đây là bạn học cùng lớp với cô ấy, tên là Phan Thế Hoa, muốn trở thành người phát ngôn của cô ấy và thay cô ấy phát biểu trong các buổi hội thảo của chúng tôi."

Bạn học Phan bước tới. Trương Hoa Diệu quay đầu dò xét nhìn sinh viên y khoa mới đến, gian xảo nheo mắt, như thể đang quan sát trong cơ thể bạn học Phan có bao nhiêu tế bào y.

Đại thần phát hiện trên khuôn mặt như hoa như ngọc của bạn học Phan tái nhợt, dường như có thể thấy rõ vầng tráng trắng nõn rịn ra một lớp mồ hôi.

Đại thần đứng đầu trong truyền thuyết, ánh mắt rực lửa như ánh mặt trời ban trưa. Phan Thế Hoa không dám lau mồ hôi trên mặt, tay chân hơi tê, đầu óc căng thẳng. Ai bảo cô thấy chột dạ, đặt điện thoại trong túi quần cho bạn học Tạ nghe lén.

Từ điện thoại di động truyền tới bầu không khí căng thẳng, Tạ Uyển Doanh do dự có nên cúp máy bạn học Phan không, tránh làm liên lụy bạn học Phan. Không sao đâu. - Phan Thế Hoan tranh thủ cúi đầu nhỏ giọng nói qua điện thoại.

Đại thần đi rồi. Đại thần không rảnh rỗi nhìn chằm chằm vào sinh viên y còn non*.

*Nguyên văn: 菜鸟的 - Kẻ tay mơ.

Trương Hoa Diệu quay đầu thúc giục nhóm bác sĩ: "Mau đi họp đi, cũng sắp muộn rồi."

Một nhóm người vội vàng ngồi xuống.

Đi đến đầu bàn hội nghĩ, Trương Hoa Diệu cũng kéo ra một chiếc ghế rồi ngồi xuống.

Mọi người yên lặng chờ anh ấy bắt đầu chủ trì hội nghị. Không nghĩ tới vị đại thần này ngồi vào ghế kéo kéo chiếc áo khoác trắng, trạng thái tốt hơn cả thần tiên, tuyên bố với mọi người: "Tôi đến đây để nghe mọi người giảng bài, sẽ không bày tỏ quan điểm. Người nhà bệnh nhân nói, không thích tôi nhúng tay vào chuyện của mấy người quá sớm. Hãy cố gắng làm hết sức, đừng để cô ấy thất vọng."

Ách?!

Đa số trên mặt các bác sĩ đang ngồi chỉ có biểu cảm kinh ngạc.

Trương Hoa Diệu gật đầu thể hiện rằng bọn họ không có nghe lầm.

Bạn học Tạ thật sự cho rằng là như vậy, các giảng viên ở đây đều rất lợi hại, không cần đại thần ra mặt quá sớm.

Khóe miệng của các bác sĩ đang ngồi trên ghế đều đang co giật: vị bạn học Tạ này giỏi thật, không ai như cô ấy lại không đi cửa sau của thầy Trương vì lý do này.

Chỉ nghe rằng thầy Trương nói bản thân sẽ không can thiệp vào, khoa phẫu thuật của Quốc Trắc đã cử người thực hiện ca mổ cho anh họ của tiểu học muội. Khương Minh Châu ở phía sau vươn đầu ra giúp tiểu học muội tìm người.

Ngoại trừ Trương Hoa Diệu, dường như còn có một số ứng cử viên nặng ký khác cũng có mặt.

Người đàn ông ngồi bên tay phải của Trương Hoa Diệu, đeo một cặp kính không gọng khá đặc biệt, gò má hơi cao, trông gọn gàng và sạch sẽ. Đôi mắt ẩn sau cặp kính lộ ra vẻ sắc bén, sự trang nghiêm và lão luyện trong đó khiến người ta tin rằng anh ta hẳn cũng là một nhà lãnh đạo. So với Trương Hoa Diệu trẻ tuổi hơn, khoảng tầm ba mươi tuổi, là thời hoàng kim của bác sĩ ngoại khoa.





Bình Luận (0)
Comment