Chương 1633: Điểm đột phá
Chương 1633: Điểm đột phá
Giáo sư Đàm rất bình tĩnh, nói về nguyên tắc phẫu thuật mà không có bất kỳ cảm xúc nào. Tạ Uyển Doanh nghĩ.
Khương Minh Châu muốn khóc khi nghe được lời này từ đồng nghiệp: Cô không muốn hủy diệt uy phong của Đàm Poker đâu, còn không bằng vị tôn Phật kia.
Nhìn xem, Đô Diệp Thanh ở đối diện nghe vậy lộ ra một nụ cười vô cùng tán thưởng, gật đầu: “Chính là như vậy.”
“Bất quá –“ Đàm Khắc Lâm dưới tóc mái cắt ngang tráng nhướng đôi mắt một mí, nói: “ Nếu tôi thực sự quay trở lại, tôi chắc chắn sẽ bị Bệnh viện nhân dân tỉnh cười nhạo.”
Ai cha, không nghĩ tới Poker Đàm thế mà lại chơi Thái Cực quyền, đánh chiến thuật quanh co. Một đám người Quốc Hiệp lần đầu tiên kinh ngạc quay lại nhìn đồng nghiệp của mình.
“Đúng đúng đúng, giống như anh nói, nếu các người từ bỏ, thế thì còn không bằng bác sĩ Bệnh viện nhân dân tỉnh.” Khương Minh Châu bật dậy kích động nói.
Vu Học Hiền muốn kéo bạn gái ngồi xuống nói chuyện, nhưng anh không thể.
Cảm xúc của Khương Minh Châu rất mãnh liệt, lời nói từ bên đối diện khiến cô tức gần chết, tại sao những người này chẳng hề suy nghĩ xem gia đình nạn đã cố gắng nỗ lực như thế nào để đưa bệnh nhân đến đây, cô ấy hất tay bạn trai ra rồi nói: “Người ở Bệnh viện nhân dân tỉnh ít nhất khi biết bệnh nhân còn có hy vọng cứu chữa dưới tình huống cấp bách liền đưa bệnh nhân đi, nghĩa là trong thâm tâm bọn họ vẫn mong bệnh nhân được điều trị tốt hơn, có thể khỏi bệnh. Người đã đưa đến đây rồi, mấy người còn muốn họ quay lại đường cũ? Mấy người không biết xấu hổ vừa lúc mở miệng nói muốn hỏi người nhà bệnh nhân nghĩ gì, muốn an ủi cô. Mấy người mà thật lòng quan tâm người nhà bệnh nhân nghĩ như thế nào thì nên biết là chính cô ấy tự mình đi theo bệnh nhân đi làm CT. Ngay cả báo cáo kiểm tra CT cũng là cô ấy làm giúp. Người nhà còn đang vất vả tìm cách, mấy người nói như vậy coi có được không?”
Mọi người từ Quốc Trắc ngẩng đầu nhìn Khương Minh Châu đang nói.
Mắng một hồi, cô sắp hộc ra máu. Khương Minh Châu phát hiện biểu cảm của hàng đối diện giống như thây ma, còn không động đậy, trong lòng càng thêm tức giận.
Người ta nói Quốc Trắc không có tình người, lần này cô đã tin điều đó.
Cô ấy tức giận đến không kìm chế được, quay người lại đập một cái thật muốn đá ghế rồi bỏ đi, nhưng vì tiểu học muội nên không thể làm gì khác hơn đành phải ngồi xuống.
Bên kia, Đô Diệp Thanh bình tĩnh như đá, sau khi nghe cô trút giận chỉ chọn ra những điểm hữu ích để hỏi: “ Cô vừa nói báo cáo CT gì là cô ấy làm?” Nói xong, ánh mắt anh ta nghi ngờ nhìn về phía Thân Hữu Hoán: Đây không phải là báo cáo CT từ phòng CT của chúng ta sao? Cô có đi xem, có tham gia làm báo cáo?
Chuyện này nói ra rất dài dòng. Đô Diệp Thanh chưa từng tiếp xúc với tiểu học muội Doanh Doanh nên không biết thực lực của tiểu học muội. Thân Hữu Hoán nhướng mày, vì vậy khi khoa giải phẫu của bệnh viện phản đối, anh ấy chỉ ngồi bên lề hóng hớt.
Nghe nói người của Quốc Hiệp đã nhiều lần bị lật xe dưới tay của tiểu học muội, Thân Hữu Hoán đầu óc thông minh không muốn bị lật xe.
“Chuyện này quả thật tôi chưa từng nghe qua.” Đô Diệp Thanh thừa nhận anh ta không biết gì nhiều về bạn học Tạ, sau đó hỏi: “Cô ấy có ý kiến khác không?”
Người đàn ông bảo thủ cường ngạnh này vĩnh viễn chỉ có thể nhích từng bước.
Khương Minh Châu trợn mắt trừng một cái không muốn trả lời.
Vừa vặn, Thân Hữu Hoán suy nghĩ nửa ngày giống như không nghĩ tới lúc trước tiểu sư muội muốn anh làm kiểm tra gì, hỏi người phát ngôn là bạn học Phan: “Em nói lại cho tôi biết, cô ấy đã yêu cầu tôi làm kiểm tra mạch vành nào cho bệnh nhân.”
Cuối cùng cũng có cơ hội giúp bạn học Tạ lên tiếng, Phan Thế Hoa nắm lấy cơ hội, blah blah bắt đầu nhớ lại mạch suy nghĩ của bạn học Tạ: “Doanh Doanh hỏi, liệu các bác sĩ phẫu thuật có thể thực hiện thêm siêu âm nội mạch cho bệnh nhân, để phát hiện và xác định mức độ tổn thương của động mạch vành, kiểm tra xem có phình động mạch chủ sau khi tim bị tổn thương hay không, tiến hành điều trị triệt để nguồn gốc của máu đông.”
Lời tác giả:
------ Vài lời nói với người xa lạ------
Cảm ơn cả nhà ủng hộ!!! Cả nhà ngủ ngon~