Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 1668 - Chương 1668: Có Chút Tàn Nhẫn

Chương 1668: Có chút tàn nhẫn
Chương 1668: Có chút tàn nhẫn
Chương 1668: Có chút tàn nhẫn




Lượng máu chảy ra không nhiều, dao siêu âm hơi nóng để cầm được lượng máu chảy ra ít này ngay lập tức. Nhưng bác sĩ vừa muốn thao tác thì lại chảy máu ngay, trái tim này đủ để suy ra được vết thương chồng chất. Nếu bệnh nhân tự phát triển tốt bệnh nhân thực sự gặp phải đại may mắn, không để lại sẹo cơ tim mới là điều kỳ quái. Các bác sĩ vừa phẫu thuật vừa thầm suy nghĩ trong lòng.

Tim có màng trong màng ngoài, có cơ tim, có mạch máu, có dây thần kinh. Nơi vừa chảy máu không phải lượng máu nhỏ chảy ra từ mạch máu lớn trên bề mặt tim, mà là chảy máu ở bề mặt cơ tim ở đây đoán chừng có vết hở. Dụng cụ phẫu thuật tiếp tục thăm dò sâu sau khi cầm máu. Chú ý thời gian, đội ngũ bác sĩ thực hiện ca mổ không hề xoắn xuýt, cố gắng thăm dò sâu vào vết thương.

Bảo thủ không có nghĩa là không dũng cảm, giáo sư Đô chỉ là phương án có thể bảo thủ nhưng hoàn toàn khác biệt với sự từ từ của đàn anh Đào và giáo sư Nhiếp. Thực hiện phẫu thuật chỉ cần xác định được mục tiêu thì sẽ rất dám làm. Tạ Uyển Doanh đã nhìn ra được rồi, đồng thời cô cũng có thể cảm nhận được sự căng thẳng tột độ của giáo sư Bành.

Tốc độ nhanh này của bác sĩ phẫu thuật chính, yêu cầu các nhân viên hỗ trợ khác phải theo kịp các bước của anh ta.

Khi kẹp tách phẫu thuật trong tay bác sĩ khoa ngoại đang thăm dò vết thương tim, tốt nhất là làm chậm nhịp đập của tim. Bác sĩ Bành muốn làm tim đập chậm lại.

Nói chung, trong các ca phẫu thuật khác, bác sĩ gây mê có trách nhiệm làm chậm nhịp tim. Bác sĩ gây mê có thể tiêm các loại thuốc liên quan vào thuốc của bệnh nhân để làm chậm hoặc tăng tốc nhịp tim. Nhưng tất cả các loại thuốc đều có rủi ro. Có những cách khác tốt hơn không sử dụng thuốc, tất nhiên đó là cách tốt hơn để lựa chọn. Tình cờ là tuần hoàn ngoài cơ thể mang lại cho bác sĩ một lựa chọn khác trong một cuộc phẫu thuật ngoài tim như vậy, sử dụng máy tim phổi nhân tạo để hạ nhiệt độ của dòng máu bệnh nhân để nhịp tim của bệnh nhân chậm lại mà không cần truyền dịch thuốc.

Hiện tại bác sĩ Bàng muốn hạ nhịp tim của bệnh nhân xuống còn khoảng 30 nhịp/phút.

“Nhanh hơn một chút sẽ tốt hơn.” Tạ Uyển Doanh nói với giáo sư Bằng.

Bác sĩ Bành ngây người: Em, một sinh viên y mà đột nhiên đưa ra ý kiến gì? Không phải là trước đây chưa từng biết đến phẫu thuật tim mạch sao? Có thể hiểu cái gì?

“Nếu như vết hở có thể nhìn thấy rõ bằng mắt thường, vì để phối hợp với bác sĩ phẫu thuật, tim đập càng chậm càng tốt là không sai. Nhưng hiện tại mắt thường không nhìn thấy được, thăm dò không rõ ràng, muốn tim đập chậm nữa cũng vô dụng ngược lại cần phải đập nhanh hơn để chảy ra một chút máu để xác định vết hở đang ẩn nấp ở đâu.” Tạ Uyển Doanh nói: “Dù sao, thì cũng khâu lại lần nữa. Nếu không phát hiện được vấn đề thì sẽ không giải quyết được vấn đề.”

Giống như ba cô sửa xe, không biết vấn đề xe tải lớn nằm ở đâu, chỉ có thể mở nắp che đầu xe, tiếp tục nổ máy, rồi kiểm tra xem vấn đề đang nằm ở đâu. Tạ Uyển Doanh vận dụng một kiểu tư duy mà từ nhỏ đã quan sát học được ở nhà.

Các bác sĩ khác nghe cô nói điều này.

Bác sĩ Dương thán phục trực tiếp kêu lên: “Aiyo.” Bác sĩ Tạ này đều giống cô là bác sĩ nữ, thế mà suy nghĩ “tàn nhẫn” như vậy.

Thân Hữu Hoán quay đầu nhìn tiểu học muội: Là “tàn nhẫn”, có vẻ như nó không phù hợp với vẻ ngoài dịu dàng của tiểu học muội, nhưng chắc chắn rất phù hợp với lối suy nghĩ của bác sĩ khoa ngoại.

Không tin, thì hãy nhìn vào nhóm các bác sĩ khoa ngoại hai mắt đều sáng rực nhìn bạn học Tạ.

Bác sĩ khoa ngoại là phải “tàn nhẫn”, vào những lúc quan trọng cần phải ứng biến linh hoạt, đôi khi khó tránh khỏi cách nghĩ phải tàn nhẫn hơn nếu không sẽ không thể đối phó với tình hinh.

Trong tình hình ca phẫu thuật hiện tại này cần phải nhanh chóng, suy nghĩ của bạn học Tạ là chính xác, phải giải quyết nhanh chóng.

“Em nói xem muốn nhanh bao nhiêu?”

Giáo sư Đô đang hỏi cô.

Tạ Uyển Doanh trả lời: “Gần 50.”





Bình Luận (0)
Comment