Những người có ý muốn tìm hiểu về kiến thức y học đến hỏi, giúp giải đáp sẽ hỗ trợ quảng bá kiến thức y học, mang lại lợi ích cho toàn xã hội. Nếu không hỏi, cũng sẽ không cưỡng ép quảng bá. Bởi vì có một số người khám bệnh chỉ tin bác sĩ, không muốn tìm hiểu quá nhiều. Sợ biết quá nhiều rồi sẽ càng sợ hơn. Y học là ngành học tiếp xúc trực tiếp với cái chết, tâm lý con người sợ hãi cũng là điều dễ hiểu. Tạ Uyển Doanh nghĩ như vậy.
Bác sĩ n có lẽ đã tiếp xúc quá nhiều bệnh nhân và người nhà bệnh nhân như vậy trên lâm sàng, chứ đừng nói hình thành thói quen.
Lại nói, là bạn gái của bác sĩ, hoàn toàn không cần phải hao công mệt nhọc tìm hiểu quá nhiều, kiến thức y học rất thâm sâu, đôi ba câu không thể nói rõ được. Có chuyện gì tin tưởng anh ta tìm kiếm người bác sĩ như anh ta khám bệnh anh ta sắp xếp cho.
Chính vì lý do này Tạ Uyển Doanh ghé vào tai bạn thân giải thích giúp bác sĩ n vài câu: Như thế này như thế này.
Ăn xong cơm cà ri đã hơn mười phút rồi, từ đầu đến cuối vẫn không thấy bạn học Cảnh quay lại.
“Tôi đi ra ngoài xem một chút.” Tạ Uyển Doanh bảo bạn thân và bác sĩ n ngồi, mình đi ra ngoài tìm bạn học.
Dáng vẻ bạn học Cảnh còn tâm sự ngổn ngang hơn cả cô, điều này khiến cho người ta hơi lo lắng.
Phòng sinh trong lúc đêm tối cũng không phải hoàn toàn yên tĩnh, công việc bận rộn không phân chia ngày hay đêm. Các em bé đôi khi thích tập trung sinh ra vào ban ngày, đôi khi thì rất thích tập trung chào đời vào ban đêm. Trên y học từ trước đến giờ không thể kiểm soát được thời gian con người sinh nở, sự ra đời của sinh linh mới càng tự nhiên càng tốt. Trong tình huống như vậy, tình hình phòng sinh tối nay coi như tương đối ổn. Ban ngày hơi bận rộn, hầu hết các em bé chào đời vào ban ngày mà nửa đầu đêm. Nửa đêm sau yên tĩnh hơn nhiều. Không có sản phụ mới nào được đưa đến chờ sinh, trong phòng sinh tạm thời thừa những chiếc giường trống.
Giống như giường 4 giường 6 trước đây sau khi sinh xong giường trống, tạm thời không có sản phụ mới nào vào thêm.
Đi ngang có rất nhiều người ở trong phòng chờ sinh, Tạ Uyển Doanh nhìn lướt qua, phát hiện giường số 5 cũng trống, chẳng lẽ là đã sinh rồi? Không phải. Theo nữ hộ sinh nói, sau khi phòng sinh đơn số 1 đợi sinh đi ra giường số 5 đã chuyển vào, hiện tại người nhà có thể đi vào cùng sản phụ.
Như vậy cũng tốt, ban đầu giường số 5 tương đối sợ đau, có người nhà ở bệnh cạnh an ủi ủng hộ là chuyện tốt.
Rẽ sang góc khác bước hai bước muốn đi đến giường số 3 dưới dấu cộng xem thử, khi ngã ngã tư quay đầu lại nhìn, bóng dáng như thân cây mặc áo blouse trắng đi ở cuối hành lang chính là bạn học Cảnh.
Dựa lưng vào tường, tay trái Cảnh Vĩnh Triết giơ cao điện thoại dán vào tai phải. Dáng người cao gầy của cậu ấy bị ánh đèn huỳnh quang bao phủ trong một vầng sáng trắng mờ nhạt lạnh lẽo, như bị bao phủ bởi một tầng băng giá giống như mùa đông bên ngoài, bất động.
Một lúc lâu sau, nhìn thấy đôi môi mím chặt của cậu ấy bật ra một câu: Tôi sẽ không quan tâm đến sự sống chết của anh ấy (cô ấy).
Người ở đối diện, sau khi nghe xong câu nói này của cậu ấy, dường như có thở dài, bất mãn tức giận, cãi nhau, thậm chí còn chửi lại: Mày đồ bất hiếu này....
Cho dù bên kia phản ứng như thế nào, Cảnh Vĩnh Triết vẫn vô cảm như một hòn đá.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Tạ Uyển Doanh theo bản năng quay người đi, giả bộ như không nhìn thấy không biết gì.
Có nữ hộ sinh hốt hoảng chạy đến trước hành lang gọi: “Bác sĩ Bành đâu rồi? Cổ tử cung của giường phụ số 3 mở hết rồi, có thể sinh thường.”
Trước khi họ đi, giường phụ số 3 đã tự vỡ nước ối, có thể nói quá trình chuyển dạ cuối cùng cũng bước vào một quá trình suôn sẻ, thật đáng mừng. Những sản phụ sinh thường như vậy rất khó gặp trong phòng sinh của Bắc Đô 3, nơi điều trị cho một số lượng lớn phụ nữ bị bệnh nặng và có nguy cơ cao, điều này vô cùng quý giá.