Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 203 - Chương 203 - Lần Sau Đưa Cô Tới Chỗ Này

Chương 203 - Lần sau đưa cô tới chỗ này
Chương 203 - Lần sau đưa cô tới chỗ này

"0.5, rõ ràng không chênh lệch một li." Chu Tuấn Bằng giải thích, điều làm anh giật mình nhất chính là người đó.

Cắm vào toàn bộ khí quản mềm là vì phòng tránh ống thoát khí của bệnh nhân rơi ra bên ngoài cơ thể dẫn đến thất bại, phải chọc mạnh hơn.

Nói đúng hơn Tạ Uyển Doanh cố định cực kỳ hoàn hảo, vì thế cô cũng phải trả một cái giá đắt, giữa đường vì bảo vệ bệnh nhân mà tay trầy da, xương sườn bị đè ép.

Phó Hân Hằng quay đầu lại hỏi: "Miệng vết thương của cô ấy bong vảy chưa?"

"Có lẽ chưa. Lúc ăn cơm tôi thấy tay của cô ấy dùng chén đũa có gì đó không tự nhiên." Chu Tuấn Bằng đáp.

"Hoàng Chí Lỗi tìm được cô ấy đến đây không có vấn đề gì chứ?"

"Không có vấn đề. Chỉ là có lẽ cậu ta tìm được cô ấy tới đây. Tính cậu ấy tôi biết rõ, hơi nóng nảy đôi khi còn táo bạo nhưng mà nên như thế nào thì sẽ như thế ấy. Bằng không làm sao thầy Tào dẫn dắt cậu ấy."

Không sao là tốt rồi. Phó Hân Hằng nghĩ xem ra cô ấy có thể là một nhân tài hiếm có. Ngày hôm nay Tạ Uyển Doanh biểu hiện tốc độ suy nghĩ rất nhanh, sức tưởng tượng siêu cao. Những điều này so với đầu óc của giáo sư còn nhanh hơn.

"Lần sau nếu lớp bọn họ được phân tới bệnh viện học tập, nếu như cô ấy đến khoa chúng ta, cậu đưa cô ấy đến tổ chúng ta đi." Phó Hân Hằng nói rõ.

Các sinh viên y đến từng phòng tiếp nhận đào tạo, muốn được phân tổ với các giáo sư. Những sinh viên y này có trách nhiệm học hỏi, có người thu xếp giao việc. Quyền hành này, chủ nhiệm thường sẽ dựa theo năng lực mà giao cho một người.

Như khoa phẫu thuật thần kinh, Tào Dũng làm chủ. Trong khoa ngoại lồng ngực, đương nhiên do Phó Hân Hằng anh làm chủ.

*

Ăn cơm trưa xong là thời gian nghỉ ngơi, Tạ Uyển Doanh không đi trực phòng bệnh cũng không quay về trường học, chạy huỳnh huỵch xuống lầu tìm gặp chị hai.

Giữa trưa, các bộ phận phòng bệnh không có phẫu thuật thì không cần vội. Khoa gây tê lại khác, 365 ngày trong năm, giữa trưa làm gì có cơ hội để không vội, năm đầu ngón tay có thể đếm được. Bởi vì trong bệnh viện lớn, vào buổi sáng thường có cuộc phẫu thuật cấp cứu làm không xuể hoặc vào buổi chiều sớm sẽ có bệnh nhân chuẩn bị làm phẫu thuật.

Bác sĩ gây tê vất vả nhiều sao? Đó là thời gian cách nửa tiếng chuẩn bị mọi thứ trước khi bác sĩ làm phẫu thuật.

Nói ví dụ như bác sĩ phẫu thuật buổi sáng có thể đi làm lúc 8 giờ. Trước đó nửa tiếng, y tá bình thường đã đưa bệnh nhân phẫu thuật tới phòng phẫu thuật. Lúc 7 giờ, bác sĩ gây tê đã sẵn sàng chuẩn bị làm việc.

Có điều, sức nặng của bác sĩ gây tê trong đầu bệnh nhân rất lớn. Thường ngày, người già hay truyền miệng nhau rằng khi làm phẫu thuật, có ra sao cũng không muốn gây thù với bác sĩ gây tê, nếu không sẽ đau chết mất.

Liễu Tĩnh Vân làm bác sĩ gây tê hoàn toàn là chuyện ngoài ý muốn, lúc trước cô đủ điểm thi Đại học, vốn muốn làm bác sĩ nội khoa. Nhưng lúc Đại học y tuyển chọn lại đẩy cô sang con đường gây tê. Nói đi cũng phải nói lại, cô sinh đúng thời nhưng kém may mắn một chút.

Lại để Liễu Tĩnh Vân không nghĩ tới bản thân học sai ngành mà cảm thấy làm bác sĩ gây tê thật vĩ đại, mạnh hơn nhiều so với bác sĩ nội khoa.

Nhất là vào lúc bệnh nhân đau đến chết đi sống lại, cô học gây tê có tác dụng cực lớn.

Người có thể bị đau chết. Câu này thật sự đúng.

Nhưng muốn ở lại bệnh viện đứng thứ ba cao cấp nhất cả nước làm một bác sĩ gây tê thật quá khó khăn, giống như đang nằm mơ.

Liễu Tĩnh Vân chỉ biết là, năm ngoái khoa gây tê bệnh viện trường mình chỉ tuyển một sinh viên tốt nghiệp ngành gây tê học. Năm trước nữa tuyển hai người, mỗi năm ít hơn so với năm cũ. Năm nay có khi nào không tuyển ai không? Không ai biết được.

Có sinh viên y ngành gây tê học thấy tình hình chung không khả quan lắm nên ném hồ sơ lý lịch nộp sang bệnh viện khác. Nhưng Liễu Tĩnh Vân cô không giống họ, cô yêu thích bệnh viện Quốc Hiệp, cực kỳ yêu thích. Cô nằm mơ cũng muốn ở lại đây làm việc.

Bệnh viện của trường có chỗ nào không tốt đâu? Giáo sư, tiền bối, đàn anh đàn chị đều có năng lực cực giỏi.

Bình Luận (0)
Comment