Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 223 - Chương 223 - Phòng Đầu Tiên Cô Đi Vào Lại Là Địa Ngục Sao

Chương 223 - Phòng đầu tiên cô đi vào lại là Địa Ngục sao
Chương 223 - Phòng đầu tiên cô đi vào lại là Địa Ngục sao

“Các giáo sư thấy thế nào?” Tạ Uyển Doanh hỏi.

“Các giáo sư cho rằng chỉ cần không nguy hại tới tính mạng của bệnh nhân, dù có làm khó dễ em thế nào chăng nữa cũng tương đồng với dự thi. Nếu như em có thể đạt được đánh giá ưu tú, nó cũng chứng minh được năng lực của em tốt.”

Chị hai Liễu Tịnh Vân vừa mới trải qua kiếp nạn giống như vậy. Người khác làm khó dễ đồng thời chính là cơ hội thích hợp để bản thân trổ hết tài năng. Cho nên đàn anh và các giáo sư sẽ không nương tay đâu.

Khương Huệ Châu nâng kính thở dài than nhẹ: “Lúc đó chị không có nghị lực giống như đàn anh Hoàng, cảm thấy người khác làm khó dễ chị là chị liền đi cáo trạng với giáo sư. Giáo sư nói anh ấy sẽ xử lý người này, nhưng trước khi em vào bệnh viện đừng để người khác trả thù được em.”

Điều này...Tạ Uyển Doanh chớp mắt mấy cái: Lời này của giáo sư cũng không sai.

“Cho nên, sau này chị đã nói với Liễu Tịnh Vân là em ấy tới khoa gây tê chắc chắn sẽ gặp khó khăn. Kinh nghiệm mà chị học hỏi được ở nơi này chính là dù có chuyện gì em đều phải vững vàng tiến tới, ngàn vạn lần đừng giẫm vào vết xe đổ của chị.”

Tại sao thực tập ở khoa gây tê lại rất khó?

“Đầu tiên...” Các đàn chị nói cho tiểu học muội biết chân tướng: “Các em đi thực tập mấy ngày tết âm lịch này là do đàn anh Nhậm dùng mối quan hệ cá nhân thu xếp, cho nên giáo sư phụ trách thực tập sẽ bao che cho lũ hậu bối các em. Kỳ thực tập chính thức của các em rất khác biệt, do Đại học y xin bệnh viện tính toán thu xếp chung, không dựa vào quan hệ cá nhân thì ai cũng không đoán được giáo sư phụ trách là người thế nào.”

Lúc trước Nhậm Sùng Đạt nói muốn sớm hù dọa đám nhóc bọn họ, nhưng trong thâm tâm vẫn bảo vệ họ khi lần đầu tiến vào khoa lâm sàng, tìm cho bọn họ giáo sư phụ trách tốt nhất.

Điển hình cho giảng viên nói năng chua ngoa nhưng tấm lòng như đậu hũ nha..., hiện tại mới bắt đầu để cho các sinh viên khảo nghiệm chính thức.

“Em xem khoa nội tim mạch cần có can đảm nhưng khoa ngoại mới là trọng tâm, phải có chút đề phòng nên đàn anh Nhậm không để cho các em đi vào thực tập. Bởi vì anh ấy không thể nào tìm được người bao che cho các em ở nơi này. Dù trong hai phòng này đều có đàn anh chúng ta. Cái này ý muốn nói, dù đàn anh chúng ta ở đó cũng không thể chiếu cố đàn em nhiều. Nhưng đàn chị thì khác, rất nhiều người tốt.” Khương Huệ Châu giải thích.

“Chỗ khoa gây tê của chị hai có hai đàn anh chúng ta, nhưng hai anh ấy chưa bao giờ giúp đỡ đàn chị nhiều, bộ đồ cho chị hai cũng gần như không có.” Hà Hương Du cũng thở dài.

Liễu Tịnh Vân chậm rãi nói: “Không thể trách người khác, khoa lâm sàng chỉ nhìn thực lực.”

Chị hai trả lời lại khiến cho Tạ Uyển Doanh biểu lộ dáng vẻ nghiêm túc, nhớ lại ngày hôm đó hai đàn anh đồng hương của chị hai tỏ thái độ lạnh nhạt vô tình, chính là đúng như vậy.

“Trường học báo phòng thực tập đầu tiên của em là phòng nào?” Khương Huệ Châu hỏi.

Hôm nay vừa nhận được thông báo, Tạ Uyển Doanh nói với đà chị: “Khu ngoại tổng hợp loại 2 ạ.”

“ Ngoại tổng hợp loại 2.” Ba đàn chị cùng lúc thở dài than: “Quả nhiên là vậy, sớm biết sẽ không dễ dàng để em thực tập sớm ở khoa lâm sàng như vậy.”

“Chuyện gì vậy ạ?” Tạ Uyển Doanh hỏi, cảm giác được biểu cảm của ba đàn chị rất kỳ quặc.

“Em học ngoại khoa nên chắc chắn phải đi luân phiên khoa ngoại tổng hợp trước, nói tới ngoại tổng hợp thì ngoại tổng hợp loại 1 và ngoại tổng hợp loại hai là phòng nền tảng thường thấy nhất của thực tập sinh, cho nên không phân em đến ngoại tổng hợp 1...mà...phải đi ngoại tổng hợp 2. Trong lòng chị vẫn hi vọng em có thể được phân tới khu ngoại tổng hợp 1. Có nhiều giáo sư làm việc bên khu ngoại tổng hợp 1, các giáo sư rất thích gặp sinh viên, dễ trò chuyện. Khu ngoại tổng hợp 2 thì không giống vậy.” Khương Huệ Châu nói.

“Nghe nói khu ngoại tổng hợp hai rất phổ biến người mặt lạnh không biết có đúng không?” Hà Hương Du thay tiểu học muội hỏi han.

Hai đàn chị kia của cô gật đầu, thật sự là như thế: “Khu ngoại tổng hợp 1 là Thiên Đường của sinh viên y, khu ngoại tổng hợp 2 là Địa Ngục của sinh viên y.”

Tại sao các giáo sư ở khu ngoại tổng hợp 2 lại không thích gặp sinh viên?

Cái này phải nói tới khu ngoại tổng hợp hai một phần đi ra ngoài lo xây dựng thêm phòng khám, phần khác cũng điều trị nhiều loại bệnh.

Bình Luận (0)
Comment