Bé gái bốn tuổi đang ngồi trên bàn mổ, sau khi nghe được lời chỉ trích của anh trai bác sĩ, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức làm ra vẻ mặt ủy khuất, bật khóc lớn.
Một nhóm bác sĩ và y tá xung quanh đều muốn giơ tay đầu hàng. Đứa bé này trước đó khóc chưa từng ngừng, và khó dỗ hơn rất nhiều so với những đứa trẻ khóc sau khi vào phòng phẫu thuật.
Vốn là kế hoạch muốn gây mê trước phẫu thuật trong phòng bệnh, nào biết đứa nhỏ này lại nổi giận với mẹ mình. Gọi cha mẹ đến là muốn dỗ dành đứa nhỏ, cũng biết đứa nhỏ này tính tình không tốt lắm. Không ngờ cha mẹ đứa bé kia lắng lo rất căng thẳng nên không thể kiềm chế được cảm xúc của mình đã quát lên với đứa nhỏ. Khiến đứa trẻ khóc không ngừng từ sáng đến bây giờ.
Phẫu thuật không thể thay đổi thời gian tùy tiện. Nó không phải là một vấn đề nhỏ, chỉ là đứa trẻ đang khóc. Người nhà chắc chắn không hiểu, muốn bác sĩ dùng thuốc an thần và gây mê để phẫu thuật nếu đứa bé không chịu nằm yên.
Thần kinh của trẻ nhạy cảm với thuốc gây mê hơn người lớn rất nhiều. Nó dường như phản ứng rất nhanh với tác dụng của thuốc. Với cách này, nếu dùng thuốc tê, trẻ nhỏ tiết nhiều dịch trong khi khóc, trẻ sẽ dễ bị tưa lưỡi* trở lại, dịch tiết sẽ chảy xuống gây tắc cổ họng, khí quản và thực quản, không những cần mổ mà phải trực tiếp cấp cứu khẩn cấp.
Hơn nữa đây lại là một bệnh nhân tim.
Biết rõ có thuốc tê, vì vậy các nhân viên y tế vắt óc cố gắng trước khi phẫu thuật không để cho đứa nhỏ khóc, chính là vì nguyên nhân như vậy.
Khi trẻ nín khóc, tiến hành hút dịch tiết ở mũi miệng sau đó gây mê an toàn và hiệu quả.
Một nhóm bác sĩ và y tá đều đang suy nghĩ xem phải làm gì.
"Lại đi gọi cho bố mẹ đứa nhỏ tới đây?"
"Đừng. Tôi nghe nói mẹ của đứa trẻ còn khóc nhiều hơn nó.”
Tại sao em gái này lại khóc như vậy cơ chứ? Tiểu Nhã Trí ở trong vòng tay của người chú, cau mày và nhìn cô em gái đang khóc với đôi mắt nhỏ của mình.
Cô em gái đang khóc phát hiện ra ánh mắt ghét bỏ của cô chị gái sáu tuổi, ngẩng mặt lên và bật khóc, nước mắt lưng tròng rơi: Á, chị gái nhỏ này đang cười nhạo mình?
Chu Tuấn Bằng xoay người lại, phát hiện người tới, kêu lên: "Giáo sư Tào, giáo sư Chu."
“Phó chủ nhiệm, người của cậu còn chưa xuống?” Chu Hội Thương hỏi.
Người máy lúc này không xuống được, chờ bác sĩ phía dưới giải quyết xong gọi điện thoại thông báo, không thể lãng phí thời gian quý báu của mình.
Làm thế nào để dỗ dành trẻ em không quấy khóc không ồn ào, đối với các bác sĩ trẻ là một loại kinh nghiệm. Để trở thành một bác sĩ giỏi, bạn cần phải luyện tập và trải nghiệm môn kung fu này. Bởi vì là bác sĩ điều trị chính của bệnh nhân, đến cuối cùng nếu tất cả mọi người không thể làm được họ nhất định sẽ đi tìm bạn, bạn lại không thể xử lý được một vấn đề nhỏ như vậy, vậy thì chắc chắn bạn sẽ không phải là một bác sĩ nổi tiếng.
Biết tính tình Phó Hân Hằng, Chu Tuấn Bằng gãi gãi đầu.
"Cậu tự mình làm đi." Chu Hội Thương nói với anh ta, cũng không nghĩ đến việc can thiệp giúp cậu ấy, đây quả thật là công việc mà bác sĩ trẻ phải rèn luyện.
Vì vậy, hai giáo sư đến chỉ để xem tình hình như thế nào.
Đi tìm Tạ Uyển Doanh đến giúp đỡ thật ra là một bác sĩ khoa gây mê.
Lúc này, mọi người xung quanh phát hiện bé gái bốn tuổi đã dần nín khóc.
Nhìn lại thì thấy, đứa nhỏ này và cô chị gái sáu tuổi đang nhìn chằm chằm vào nhau.
“Chị cười nhạo em làm gì? Chị đang cười nhạo em à?” Cô bé bốn tuổi nóng nảy giống như một tiểu công chúa, chưa bao giờ bị những đứa trẻ khác nhìn thấy trong bộ dạng như thế này, tức giận đến mức khóc không ra tiếng. Bởi vì nó lại khóc, thì cô chị gái sẽ kia càng xem thường nó.
Vì vậy, cô bé bốn tuổi không tỏ vẻ không hiểu, không phải là đứa trẻ nào đến bệnh viện cũng sẽ khóc sao? Tại sao người chị gái này lại không khóc cơ chứ?