Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 480 - Chương 480 - Các Chị Y Tá Phàn Nàn

Chương 480 - Các chị y tá phàn nàn
Chương 480 - Các chị y tá phàn nàn

Nhìn theo bóng hình cô dần đi xa, Lý Khải An đứng ngây ngốc một hồi, mới chầm chầm di chuyển bước chân.

Tạ Uyển Doanh nói dễ, sao cậu lại không thấy dễ dàng chút nào hết vậy. Đến khoa ngoại tổng quát hai cậu chưa từng làm qua việc này, cậu là một người tính tình thận trọng, không có người dạy cậu tự cảm thấy bản thân không thể nào làm tốt. Không phải nghe nói y lệnh điện tử cũng quan trọng như nhau sao?

Bình thường tất cả thời gian tiếp xúc với các bạn cùng lớp là ở trong lớp học. Tạ Uyển Doanh biết được tình hình học tập của các bạn trong lớp thành tích đều không phải là kém, cho nên đối với Lý Khải An có chút yên tâm.

Cùng giáo sư làm việc bận rộn trong phòng phẫu thuật từ sáng đến trưa quay trở lại phòng bệnh, lại bị vây quanh bởi các chị y tá.

“Có phải bạn học Lý của em đi cùng em đúng không?”

“Dạ đúng vậy, chị.” Tạ Uyển Doanh đáp.

Các chị y tá phàn nàn với cô:

“Em nghe nè, y lệnh điện tử cậu ấy nhập đều lộn xộn hết lên, em tốt nhất là tự mình kiểm tra lại cho cậu ấy rồi sau đó mới đưa cho bọn chị.”

“Tụi chị có kêu cậu ấy sửa, nhưng cậu ấy mãi mà không sửa, người đi đâu không thấy tăm hơi.”

“Em có nói với cậu ấy phải làm như thế nào không?”

Tạ Uyển Doanh ngẩn người ra, mới ý thức được việc các chị y tá không hài lòng về bạn học của mình.

Thật kỳ lạ, cô đến khoa ngoại tổng quát hai chỉ mất nửa tiếng là có thể học xong y lệnh điện tử. Lý Khải An cả buổi sáng cũng không làm được sao? Cậu ấy đến khoa ngoại tổng quát hai thực tập cũng được mấy ngày rồi kia chứ.

Quay trở lại văn phòng mở máy tính lên, kiểm tra lại những lỗi y lệnh điện tử mà các chị y tá đã chỉ ra. Tạ Uyển Doanh nhất thời nghĩ không thông việc làm của bạn học, cần phải đi hỏi cậu ấy.

Lấy điện thoại ra gọi cho Lý Khải An.

“Doanh Doanh, cậu phẫu thuật xong chưa? Mình và Triệu Điềm Vĩ đang ăn cơm ở căn tin. Mình có lấy một hộp cơm cho cậu và để ở trạm y tá. Cậu có nhìn thấy không?” Lý Khải An ở đối diện nói, đối với y lệnh điện tử một từ cũng không nhắc đến.

Tạ Uyển Doanh đành phải đi thẳng vào vấn đề hỏi: “Y tá nói cậu nhập sai y lệnh điện tử nhưng cũng không sửa lại.”

“Không có.” Lý Khải An phủ nhận: “Sau khi họ nói mình có sửa lại mấy lần rồi. Bởi vì Doanh Doanh cậu đang trong phòng phẫu thuật, mình không có cách nào liên hệ kịp thời nói với cậu được.”

“Cậu làm kiểm tra có thể đạt được hơn chín mươi hay một trăm điểm, cậu nghe không hiểu họ nói cậu phải sửa như thế nào sao?” Tạ Uyển Doanh đưa ra nghi vấn.

“Doanh Doanh, kiểm tra là kiểm tra, làm việc là làm việc. Kiểm tra có thể viết được. Ngược lại, họ xảy ra chuyện gì mình cũng không rõ. Họ nói mình làm sai, mình hỏi là sai cái gì, họ nói được hai câu thì mất kiên nhẫn, mình hỏi nữa, họ kêu mình đi hỏi cậu, họ nói họ không rảnh.” Lý Khải An nói tình hình làm việc của bản thân.

Các chị y tá cũng rất là bận rộn, cũng phải chỉ dẫn y tá hậu bối của mình, nào có thời gian giúp các sinh viên y khoa mà bác sĩ dẫn dắt. Hơn nữa phải thực hiện lời dặn dò của bác sĩ trong thời gian quy định. Nếu có sai sót phải nói lại cho bác sĩ sửa, không thể lãng phí thời gian của mình vào việc giúp sinh viên y khoa sửa y lệnh điện tử.

Hiểu rõ được là chuyện gì xảy ra. Tạ Uyển Doanh nhận ra bản thân lúc trước đã quá ngây thơ.

Thực tế thì phương thức học tập của cô và Lý Khải An đều không giống nhau. Lý Khải An đã quen với việc viết câu hỏi, Tạ Uyển Doanh cô lại không thích như vậy, cô thích đọc thông tin trong nhiều cuốn sách khác nhau. Lý Khải An có thể sử dụng mẫu để tham khảo, nhưng Tạ Uyển Doanh cô thì không, càng thích tự mình tổng kết ra.

“Cậu ăn xong trước đi.” Tạ Uyển Doanh giữa cho đầu óc bĩnh tĩnh lại, không thể để bạn học và các chị y tá xảy ra mâu thuẫn, nếu không thì không thể cứu vãn.

“Mình ăn xong sẽ lên lầu nói chuyện với cậu.” Lý Khải An gật đầu: “Cậu có cần đợi mình quay lại giúp cậu làm việc gì không?”

“Không cần đâu, chiều nay chúng ta cùng thương lượng lại vậy.” Tạ Uyển Doanh nói : “Cảm ơn cậu lấy cơm giúp mình.”

“Không có gì đâu.” Lý Khải An vui vui vẻ vẻ cúp điện thoại.

Bình Luận (0)
Comment