Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 697 - Chương 697: Khẩn Cấp Chưa Từng Có

Chương 697: Khẩn cấp chưa từng có
Chương 697: Khẩn cấp chưa từng có
Chương 697: Khẩn cấp chưa từng có




"Tôi vẫn giữ lời nói như vậy, cho dù như thế nào, cho dù nguồn gan không còn, hai người cũng đừng để tôi gặp phải phiền toái trên đường." Đào Trí Kiệt nói với hai người bọn họ, trái ngược với sự ôn hòa bình thường, đó là giọng điệu của một mệnh lệnh nghiêm túc.

Hà Quang Hữu cầm vé máy bay tới, đưa nó cho Khâu Thụy Vân và cẩn thận dặn dò: "Đây là vé máy bay khứ hồi của hai người anh và cô ấy. Chuyến bay lúc 1:30 tối nay. Xe cấp cứu sẽ xuất phát từ phòng cấp cứu lúc 11 giờ và đưa anh đến sân bay Thủ Đô, anh xách vali lên và đáp chuyến bay kéo dài 5 tiếng rưỡi đến nơi, sau đó anh phải làm thủ tục nhập cảnh. Xe đến bệnh viện của bên kia càng nhanh càng tốt."

"Có xe cấp cứu từ bệnh viện đối diện đến sân bay đưa đón chúng tôi trước không?" Khâu Thụy Vân hỏi.

"Đoán chừng là không có. Như anh biết đấy, chắc chắn không chỉ có một một bộ phận. Chúng ta lấy gan, các bệnh viện khác thì lấy thận, phổi, giác mạc. Bệnh viện của họ lấy đâu ra nhiều xe cứu thương đưa qua lại như vậy. Anh phải tự đi taxi.”

Khâu Thụy Vân cất vé máy bay trước, và hơi lo lắng trước khi bắt đầu hành trình. Bởi vì thời gian lưu thông trên con đường này vượt quá thời gian của mọi nhiệm vụ mà anh ta từng thực hiện, một điều chưa từng có. Có quá ít nội tạng của người hiến để cấy ghép hàng năm. Nếu không đấu tranh cho nó, sẽ phải từ bỏ thay cho chính bệnh nhân của mình, điều này là trái với đạo đức y khoa.

"Anh dẫn cô ấy đi cùng, trên đường càng phải cẩn thận một chút." Hà Quang Hữu vỗ vỗ vai anh, giọng điệu trầm trầm giống như Đào Trí Kiệt.

Khâu Thụy Vân gật gật đầu. Nếu có thể, anh ta muốn thay đổi người khác.

Là một cô gái lại vừa là một sinh viên, chắc chắn không thể chạy nhanh bằng anh ta. Nếu có chuyện gì đó xảy ra với cô ấy trên đường đi, anh sẽ rất khó để giải thích với mọi người.

Cuối cùng Khâu Thụy Vân không thay đổi kế hoạch dẫn theo người khác, đó là bởi vì nhìn thấy ánh mắt khao khát của Tạ Uyển Doanh.

Đối với cô mà nói là cơ hội học tập quá quý giá, nếu bây giờ bỏ lỡ nó e là tương lai sẽ không còn cơ hội tốt như vậy. Đây là cơ hội mà kể cả các sinh viên giỏi và các thực tập sinh bình thường hoàn toàn không có, là Đào Trí Kiệt đã cố tình cho hai người mới mạnh mẽ thử sức.

Chi phí đưa đón người mới đi cùng sẽ được hoàn trả trên kinh phí giảng dạy do bệnh viện phân bổ cho các khoa. Vì vậy, không dễ để một bệnh viện đào tạo được một bác sĩ trẻ với nhân lực, vật lực, tài lực, gần như vắt kiệt sức lực, chịu nhiều rủi ro.

"Tôi đã sắp xếp thời gian cho mọi người nghỉ ngơi. Chiều nay hãy nghỉ ngơi, ngủ thêm một lúc, bồi bổ tinh thần để tối nay có thể rời đi." Hà Quang Hữu cuối cùng cũng kêu bọn họ trở về nghỉ ngơi cho tốt.

Thế là Tạ Uyển Doanh buổi chiều trở về ký túc xá trường ngủ. Khâu Thụy Vân nói với cô gặp nhau lúc 10:30 tối trong phòng cấp cứu của bệnh viện.

Có chút không ngủ được, trằn trọc lăn qua lộn lại trên giường. Lần đầu tiên trong đời cô được đón một bộ phận tạng được cấy ghép khiến cô rất phấn khích và mong chờ.

Hơn 5 giờ tối, ăn tối trong căng tin trường học. Vừa ăn, vừa kiểm tra lại tin nhắn của đàn anh Hoàng gửi tới.

Hoàng Chí Lỗi: Cuối tuần muốn ăn gì ở nhà đàn anh Tào? Em cứ nói, anh sẽ đi mua.

Tạ Uyển Doanh: Em ăn gì cũng được.

Hoàng Chí Lỗi: Ăn thịt bò có được không? Anh mua một ít về chúng ta cùng nhau nấu lẩu thịt bò ở nhà đàn anh Tào.

Tạ Uyển Doanh: Cần em mua đồ gì mang qua không? Mua đồ uống có được không? Đàn anh Tào và đàn anh Hoàng thích uống loại nước gì? Uống nước ngọt Kiện Lực Bảo? Hay là trà Vương Lão Cát?

Hoàng Chí Lỗi: Không cần không cần. Trong nhà đàn anh Tào có vài hộp rồi, không cần chúng ta mua.

Xem ra đàn anh Hoàng là khách quen trong nhà đàn anh Tào, đối với mọi đồ vật trong nhà của đàn anh Tào như nắm trong lòng bàn tay.

Tạ Uyển Doanh nghĩ: Mình nên mua hoa quả mang qua, xem ở chợ hay siêu thì có dưa hấu gì đó ngon không.

Hoàng Chí Lỗi: Đàn anh Tào có nói qua không biết em có ăn kem hay không. Em thích ăn kem vị nào?

Như mọi khi, đàn anh Tào rất hiểu tâm tư con gái rất thích ăn món tráng miệng.





Bình Luận (0)
Comment