Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 744 - Chương 744: Lãnh Đạo Đến Thăm

Chương 744: Lãnh đạo đến thăm
Chương 744: Lãnh đạo đến thăm
Chương 744: Lãnh đạo đến thăm




Nghiễm nhiên bác sĩ mổ chính giống như lâm vào tư duy bế tắc, rắc rối rồi.

Sau khi điều chỉnh trạng thái, rút ống nội soi đường mật về phía sau, rút về chỗ hợp nhất ống gan trái phải của tổng quản gan dường như muốn thử quan sát lại vấn đề góc.

Giống như mọi người dự đoán, chỉ quan sát từ bên trong thì rất khó để tính toán những gì có vấn đề với góc. Nguồn sáng chiếu đi chiếu lại, dường như không chiếu ra vấn đề góc độ gì.

Không thể tìm thấy bất kỳ bước đột phá nào, một nhóm các bác sĩ cảm thấy như sắp phát điên rồi.

"Ống gan không phải có thể trông nhỏ hơn ống gan trái?" Hạ Cửu Lượng cố gắng tìm ra chút gì đó không ổn.

Những người khác đồng ý: "Nếu là trường hợp đó, điều đó có nghĩa là ống gan phải của cậu ấy hẹp bẩm sinh."

"Không đúng, nếu chỉ là ống gan phải có vấn đề, vì sao gan trái của cậu ấy lại có áp xe và sỏi?"

"Tiểu Tống có nói rằng ống gan phải của cậu ấy bị hẹp không?"

Nhận được nghi vấn của các tiền bối, Tống Học Lâm có vẻ hoang mang hơn các tiền bối: "Sự chênh lệch giữa hai bên đường ống thuộc về độ lệch sinh lý hợp lý nên không cần tính vào." Chẳng khác nào nói, cậu ta chưa từng nói qua cũng không cảm thấy là vấn đề này.

Những người khác nghĩ lại những lời học thuật của cậu ta và bị ảnh hưởng nặng nề. Loại bỏ lý do hẹp bẩm sinh của ống gan phải, phải quay trở lại vấn đề góc. Bây giờ nhìn, dung ống nội soi quan sát từ bên trong là khó khăn để phán đoán, chỉ có thể nghĩ về con đường khác.

"Chúng ta có thể quan sát dòng chảy của mật không?" Cung Tường Bân đưa ra một loại suy nghĩ.

Nếu tận mắt chứng kiến mật chảy ngược ở đâu, chắc chắn bạn có thể biết vấn đề góc là gì.

Kết quả mổ chính lại quyết định rút ống nội soi đường mật ra.

Bệnh nhân bị vàng da, cho thấy tắc nghẽn đường mật dẫn đến áp lực bài tiết mật đạt đến giới hạn. Các tế bào gan không còn tiết mật vào ống mật, thay vào đó, hoạt động sản xuất mật chảy trở lại vào máu không dừng lại. Phải đợi mật chảy ra quan sát xem có dấu hiệu trào ngược hay không, có lẽ rất khó chờ đợi trong quá trình phẫu thuật.

Mổ chính đích thật là rất bình tĩnh. Rút ống nội soi đường mật là để quan sát các góc từ bên ngoài. Những người khác nghĩ rằng họ sợ cần phải mổ gan để làm rõ mối quan hệ, các ống gan bên trái và bên phải nằm bên trong gan.

Cắt gan là một tổn thương lớn cho bệnh nhân, chỉ là kiểm tra nên điều đó không phải là cần thiết. Nếu như cắt ra phát hiện không phải thì làm sao bây giờ.

Phẫu thuật thăm dò được tiến hành cho đến bây giờ, đã trôi qua trong một giờ rưỡi.

Cảm giác lo lắng dày đặc nằm rải rác trong trái tim của tất cả mọi người. Điểm đột phá là ở đâu.

Lúc này có tiếng bước chân của hai người đi về phòng phẫu thuật.

"Ông Triệu, là các bác sĩ trong khoa của mình làm phẫu thuật, không cần quá lo lắng." Nói chuyện mang theo phong phạm đại tướng là chủ nhiệm Thang.

Các bác sĩ trẻ trong phòng phẫu thuật đứng thẳng: các nhà lãnh đạo đã đến để kiểm tra.

Chủ nhiệm Thang và Triệu Hoa Minh sóng vai đứng ở cửa phòng phẫu thuật.

"Tình huống xem ra cũng được." Chủ nhiệm Thang quan sát tình hình phẫu thuật.

"Được không?" Triệu Hoa Minh hữu khí vô lực hỏi, không ôm hy vọng lớn.

"Nếu là sỏi mật, loại bỏ có thể loại bỏ vàng da. Dù sao cũng tốt hơn so với một số bệnh kỳ lạ liên quan đến các tế bào gan khác." Chủ nhiệm Thang nói. Những lời này tương đương với việc tiết lộ ra ông ấy và Đào Trí Kiệt đã thảo luận qua ca bệnh.

Triệu Hoa Minh kinh ngạc nói: "Các ông đã thương lượng qua rồi sao?”

"Cháu trai của ông chúng tôi có thể không quan tâm, có thể không dốc hết toàn lực trị cho cậu ấy sao? Những gì ông lo lắng thì chúng tôi sẽ nghĩ về nó." Khi chủ nhiệm Thang nói những lời này, ông ấy chỉ trích ông Triệu không đủ bình tĩnh.

Hiển nhiên tất cả danh y trong khoa đã nghiên cứu tình trạng bệnh cho cháu ông ấy, tự mình tra tư liệu không thể tra ra nguyên nhân, Triệu Hoa Minh không có cách nào không lo lắng: "Chỉ có thể nói là căn bệnh này của thằng bé rất kỳ lạ.”





Bình Luận (0)
Comment