Chương 785: Ai muốn cạnh tranh với cô
Chương 785: Ai muốn cạnh tranh với cô
"Cậu mang nó đến văn phòng của tôi trước đi. Tôi đang trên đường, sắp tới bệnh viện rồi.” Cận Thiên Vũ nói.
Đừng nhìn người ta tính tình không tốt, đối với bệnh nhân là tuyệt đối có trách nhiệm. Có công việc đi ra ngoài vẫn không quên trở về thăm bệnh nhân, ngay cả khi đã tan làm những người khác đã sớm đi về.
Điện thoại tắt máy. Lâm Hạo thở dài.
Tạ Uyển Doanh và Lý Khải An đi qua, vỗ vỗ lưng giảm bớt áp lực cho cậu.
Thật sự như vậy sao. Trong lòng Lâm Hạo mắng, không rõ vì sao đột nhiên cậu lại biến thành bánh quy kẹp.
Lý Khải An đồng tình với cậu, nói: "Ai bảo thành tích của cậu tốt, cho nên mới đến tổ của giáo sư Trang. Tôi ở nhóm của giáo sư Trương vẫn ổn, không có làm phẫu thuật can thiệp.”
Không phải tất cả các bác sĩ trong khoa tim mạch đều làm phẫu thuật can thiệp. Phẫu thuật can thiệp là một kỹ thuật mới được phát triển sau này trong nội khoa. Một số bác sĩ truyền thống không tiếp xúc với phẫu thuật can thiệp mà tiếp tục làm việc chăm chỉ trong điều trị nội khoa truyền thống. Lý Khải An và bác sĩ Trương tuổi tương đối lớn tuổi không làm phẫu thuật can thiệp, bệnh nhân cần làm phẫu thuật can thiệp sẽ nhờ bác sĩ của tổ can thiệp nội khoa làm.
Sở dĩ Lâm Hạo được sắp xếp đi với bác sĩ tổ can thiệp, có thể là do cậu có năng lực hoạt động tay tương đối mạnh của sinh viên phẫu thuật.
"Như vậy không bằng để cho tôi trực tiếp làm cùng đàn anh Cận." Lâm Hạo oán giận chính là điều này, khiến cậu không theo kịp là tốt nhất, cùng kết quả kém một chút lại thành hai mặt thụ khí.
"Kỹ thuật của giáo sư Trang không tệ, chỉ là ca phẫu thuật hôm nay rất khó." Lý Khải An giống như an ủi cậu: "Không phải lúc cậu ở khoa ngoại tổng quát cũng giống vậy sao? Phẫu thuật với người khác làm được một nửa phải xin hỗ trợ. Lúc ấy Doanh Doanh đi theo giáo sư Đàm với đàn anh Cao và lớp trưởng đều chạy tới tổ các cậu hỗ trợ.”
Nghe xong lời này, Lâm Hạo vươn tay muốn bóp cổ bạn học Lý: Đây là nói số mệnh thực tập của cậu không tốt sao?
Tạ Uyển Doanh đứng giữa hai bạn học chỉ sợ bọn họ đánh nhau.
Lý Khải An hứng lên, tạm thời không kiềm chế được miệng lải nhải nói: "Lúc ấy, pho tượng Phật kia cũng đến hỗ trợ ca phẫu thuật của cậu.”
Lâm Hạo nhìn Tạ Uyển Doanh.
Nhận được ánh mắt hỏi thăm của bạn học, Tạ Uyển Doanh sáng suốt, nói với bọn họ: "Tính tình của đàn anh Đào rất tốt. Các cậu yên tâm.”
“Tính tình của pho tượng Phật kia tốt?” Lý Khải An nâng kính bái phục bạn học Tạ, không ai cảm thấy tính tình của pho tượng Phật kia tốt. Hơn nữa, bạn học Tạ ngay cả Đàm Khắc Lâm cũng không sợ, thậm chí cũng không cảm thấy tính tình của Poker Đàm không tốt.
Thì ra giáo sư Đàm còn có biệt danh là Mặt Poker, Tạ Uyển Doanh nhớ lại gương mặt cool ngầu của giáo sư Đàm, đúng thật là giống hoàng tử J trong Poker.
"Lớp trưởng đến chỗ đàn anh Tào chắc chắn là cảm thấy giống như vào thiên đường." Nói đến đàn anh Tào chân chính được công nhận tính tình tốt, Lý Khải An hâm mộ lớp trưởng hiện tại được đến khoa ngoại thần kinh.
"Lớp trưởng rất vất vả." Lâm Hạo và lớp trưởng tương đối thân cận, nhắc đến tình hình gần đây của lớp trưởng liền nói: "Có đôi khi một ca phẫu thuật làm mười mấy tiếng đồng hồ. Phẫu thuật thần kinh không phải là một người bình thường có thể ở lại.”
"Tương lai cậu không muốn đến khoa phẫu thuật thần kinh sao?" Lý Khải An hỏi cậu.
"Muốn đến khoa ngoại thần kinh mà nói chắc chắn là không cạnh tranh được với lớp trưởng." Trong lòng Lâm Hạo rất hiểu rõ điều này: "Không bằng tranh thủ đến khoa ngoại tim mạch.”
Cái gì? Hóa ra bạn học Lâm mới là người muốn cạnh tranh với cô sao? Trong lòng Tạ Uyển Doanh bị kinh hãi đến run rẩy.
"Doanh Doanh, cậu chưa từng nói là muốn đến khoa nào. Mối quan hệ của cậu và giáo sư Đàm rất tốt. Đàn anh Đào cũng thích cậu." Lý Khải An nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy cô ở lại khoa nào lại là một câu đố.
Những người này thế mà cũng không thể nhìn ra cô bạn nhỏ của mình muốn ở lại khoa ngoại tim mạch? Ngô Lệ Tuyền vừa nghe vừa giật mình nghĩ.
Reng reng reng, điện thoại di động trong túi xách của cô ấy vang lên, lấy điện thoại di động ra xem thấy tên người gọi đến là anh ta. Tay cầm điện thoại của Ngô Lệ Tuyền cứng đờ