Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 849 - Chương 849: Quốc Hiệp Chỉ Cần Người Dũng Cảm

Chương 849: Quốc Hiệp chỉ cần người dũng cảm
Chương 849: Quốc Hiệp chỉ cần người dũng cảm
Chương 849: Quốc Hiệp chỉ cần người dũng cảm




Dù sao đi nữa, tiểu học muội cũng là một thực tập sinh ngoại khoa, cho rằng đề thi Đào Trí Kiệt sắp xếp như thế nào?

Câu trả lời này? Tạ Uyển Doanh chỉ biết, lúc cô đến, đàn anh Đào hoàn toàn không muốn để cô và bác sĩ Tống thi . Không phải nói hai người họ như thế nào, có lẽ là đàn anh Đào trước đây tương đối hiểu rõ tình huống của hai người họ, cho nên không cần phải để cho bọn họ thi chuyên ngành một lần.

Đề thi để mọi người tự lựa chọn, giống như là rất khoan dung, phù hợp với tinh cách của đức phật đàn anh Đào. Tuy nhiên, các học bá tham gia thi tại hiện trường dường như rơi vào trạng thái tiến thoái lưỡng nan.

Ai mà không muốn đến bộc lộ tài năng cho các giáo sư lâm sàng xem, rõ ràng nhìn thấy, sau khi nhận được sự đánh giá của giáo sư là một bước lên mây.

Chỉ là nếu như biểu diễn thất bại, cho dù giáo sư không quan tâm, thì cũng sẽ trở thành trò cười trong đám thực sinh cùng lứa.

Trong trường hợp này, lấy câu hỏi mà mình tự tin nhất làm đáp án là một sự lựa chọn thông minh.

Sau khi suy nghĩ rõ ràng, các bác sĩ ngoại khoa lần lượt tiến lên, đa số đều lựa chọn dụng cụ da heo đề thi sơ cấp, số ít còn lại chọn khâu trái cây. Còn về trứng gà và đậu phụ thì không ai dám chạm vào.

Không thách thức vấn đề khó, nhưng chỉ cần tự tin với trình độ khâu thuần thục, các động tác khâu lưu loát xinh đẹp, tin rằng trước mặt giáo sư cũng có thể đạt được điểm cao. Đạo lý này giống như tham gia cuộc thi Olympic thể dục dụng cụ.

Những người này có lẽ đã quên mình đang thực tập ở khoa nào bệnh viện nào. Hà Hương Du bĩu môi nghĩ. Ở Quốc Hiệp, chủ nghĩa bảo thủ sẽ bị đá, bởi vì viện trưởng Ngô không thích những người như vậy.

Quốc Hiệp muốn phấn đấu trở thành bệnh viện siêu cấp quốc tế, làm sao có thể không chủ động. Không có bác sĩ có chút tinh thần mạo hiểm thì không thể phát triển công nghệ mới, không thể giúp bệnh viện lấy được vị trí đầu tiên.

Cách làm chính xác có lẽ là cho dù có thất bại, cũng phải biểu hiện sự dũng cảm dám đương đầu với những thử thách. Tuy nhiên, vừa hay điều này đa số những đứa trẻ học tốt đều thiếu xót.

Một lúc lâu sau, cuối cùng cũng có một nam sinh bước sinh, đi về phía chiếc đĩa đặt những quả trứng gà đó.

Hà Hương Du ghé vào tai Tạ Uyển Doanh nói: “Cậu ta là con trai của bác sĩ Đái, Đái Nam Huân, học ở học viện y Vinh Tế.”

Học viện y Vinh Tế là học viện y danh tiếng lâu đời, lịch sự hoạt động đã rất lâu, xếp hạng trong toàn nước tương đương với học viện y Trung Sơn của cô, giống như một vài học viện y nổi tiếng trong nước rất nổi tiếng, có sở trường đặc sắc chuyên khoa của mình.

Có thể nói rằng, nếu không có quan hệ với bác sĩ Đái, Đái Nam Huân căn bản không cần phải đến bệnh viện Quốc Hiệp thực tập. Một vài bệnh viện trực thuộc học viện y cũng đủ để cậu ta lựa chọn.

Nhìn bóng lưng của nam sinh đó cao gầy giống như bạn học Lâm Hạo của cô, chỉ là chiều cao thấp hơn Lâm Hạo một chút, nét mặt không lạnh lùng như Lâm Hạo, nhưng đẹp trai giống nhau, chẳng trách lại nhận được nhiều sự yêu thích của các cô gái.

Khâu Thụy Vân ra lệnh: “Trước tiên gõ bỏ vỏ trước.”

“Vâng.” Đái Nam Huân đồng ý với giám khảo, sau khi cầm quả trứng lên quan sát, gõ nhẹ vào đầu tương đối phẳng trên bàn, cẩn thận lấy ra một ít vỏ trứng, lộ ra lòng trắng và lòng đỏ trứng gà chảy ra bên trong.

Nhóm thực tập sinh bên cạnh nhìn thấy mà cảm giác nghẹt thở: Thứ đồ chơi này làm sao mà khâu được chứ?

Vẻ mặt Đái Nam Huân có vẻ hơi khẩn trưởng, cảm thấy gõ vào rồi lại gỡ vỏ trứng ra, tình huống thực tế của đề thi khó hơn so với cậu ta dự đoán.

“Y tá, dụng cụ.” Khâu Thụy Vân vẫy tay, gọi người đến giúp cậu ta.

Đến lượt mình ra trận, Hà Hương Du bước lên, kéo ống tay áo. . Trứng không thể được đặt phẳng, đoán chừng một khi đặt thì lòng trắng và lòng đỏ của trứng sẽ chảy ra. Đó chỉ có thể là có ai đó giúp cầm trứng.

Giúp người này cầm chắc quả trứng, Hà Hương Du cẩn thận dặn dò đối phương: “Lát nữa khi cậu khâu, nhớ đừng chọc vào tay tôi nha.”





Bình Luận (0)
Comment