Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 852 - Chương 852: Thực Lực Vượt Qua Nghi Ngờ

Chương 852: Thực lực vượt qua nghi ngờ
Chương 852: Thực lực vượt qua nghi ngờ
Chương 852: Thực lực vượt qua nghi ngờ




Thấy thế, Khưu Thụy Vân vẫy tay quyết đoán với Tạ Uyển Doanh: “Em đến giúp cậu ấy may đi.”

Phát huy thực lực ở mức tốt nhất, có thể chặn được tất cả những nghi ngờ.

Hiểu được dụng ý của đàn anh, Tạ Uyển Doanh bước đến bàn mổ.

Mặc dù Cảnh Lăng Phi tạm thời vẫn chưa thất bại, nhưng tốc độ lại chậm chạp như rùa, Khưu Thụy Vân không thể chấp nhận được. Với tốc độ này thì không thể ở trên bàn mổ được, có khâu giỏi hơn nữa cũng không được.

“Để cho em.” Tạ Uyển Doanh duỗi tay ra.

Cảnh Lăng Phi nhìn cô với ánh mắt do dự, đoán rằng cô vẫn còn trẻ, hình như còn trẻ hơn anh ta vài tuổi? Hơn nữa là, nữ sinh viên khoa ngoại có thể tốt hơn anh ta sao? Dù sao thì anh ta cũng chưa thấy nữ sinh nào như vậy cả.

“Đưa cho em ấy đi.” Khưu Thụy Vân nói.

Cảnh Lăng Phi đưa cây nhíp kim trong tay cho cô.

Tạ Uyển Doanh nhận lấy, đứng vào chỗ mà anh ta để trống, đôi mắt sắc bén đảo qua một lượt, thu toàn bộ kết cấu của đậu phụ nước vào trong mắt. Sau đó, cô không chần chừ mà nâng nhíp kim lên.

Những thực tập sinh quan sát đứng xung quanh đều mở to mắt nhìn, hệt như muốn bắt lấy bất kỳ sơ suất nào của cô.

Vù vù vù, có vẻ như chỉ có chỉ khâu nhẹ nhàng lướt qua đuôi kim, đường kim luồn trong không khí xuyên qua đậu nước nhẹ như thở, thắt nút thắt gần như không tiếng động.

Sau vài mũi khâu, Tạ Uyển Doanh đã thao tác xong xuôi.

Miếng đậu phụ nước vỡ vụn trên đĩa đó đã dần trở thành một miếng gạch chắc chắn, vuông vức đứng ngay ngắn trên đĩa.

Những thực tập sinh đứng xung quanh đều đi lên, đứng chật cứng quanh cái đĩa, những đôi mắt giống như là đang soi kính lúp, muốn tìm kiếm phép màu đã xảy ra.

Những đường chỉ may trên đậu phụ nước không nhiều cũng không ít, trở thành điểm mấu chốt mới để đậu phụ nước khôi phục lại hình dạng tích hợp, do đó đậu phụ nước không rã ra nữa.

Tiếng máy điều hòa ồn ào. Những thực tập sinh khác run cầm cập.

Thực lực này làm cho người ta không thể dùng từ gì để hình dung được.

Những ánh mắt kinh ngạc tập trung vào gương mặt của Tạ Uyển Doanh.

Những chàng trai, cô gái còn rất trẻ, kỹ thuật may đến mức không bị đứt đã rất giỏi rồi, kết quả là não tốt đến mức bùng nổ, lại có thể tìm ra điểm mấu chốt của chỉ khâu chỉ trong giây lát.

Bác sĩ khoa ngoại là gì, ngoài trình độ giỏi ra, đầu óc và thị lực cũng phải tốt. Trước đây có thể luyện tập, sau này không chắc là có thể tiếp tục luyện tập được nữa.

Học bá đương nhiên hiểu được ý nghĩa thật sự của học bá là gì.

Trời ơi, đây là ai vậy? Muốn cùng cạnh tranh với bọn họ sao?

Dè chừng, sợ hãi, thiếu tự tin, tất cả đều nhằm vào Tạ Uyển Doanh.

Ôi trời, đàn em bị người ta ghen ghét rồi. Hà Hương Du nhìn tình cảnh trước mắt rồi mỉm cười: Cô đã sớm biết thực lực của đàn em không thua kém gì tài tử Tống của Bắc đô. Sau này, tiếng tăm của đàn em chắc chắn càng ngày càng lừng lẫy, là cổ phiếu hàng đầu có tiềm năng lớn. Cô và đàn chị sẽ không chọn nhầm kho báu đâu.

Làm xong thao tác, Tạ Uyển Doanh rời khỏi đám đông, bình thản cởi bỏ bao tay.

Khưu Thụy Vân tuyên bố: “Kết thúc phần thi, giải tán thôi.”

Không cần tuyên bố thành tích, vốn dĩ chỉ là một phần thi không được ghi nhận vào hồ sơ thực tập.

Những tân binh mới đến đều hiểu rằng đây không hề là một phần thi, mà là đàn anh đàn chị ra oai phủ đầu với bọn họ.

Mục đích là cảnh cáo họ đừng quá đề cao bản thân, đến khoa lâm sàng phần lớn là những người giỏi đến mức bọn họ không thể nào tưởng tượng được, ngay cả thực tập sinh cũng có thể ở mức cao hơn bọn họ, các cô cậu có gì mà tự hào về trình độ của mình chứ. Thế nên ở khoa lâm sàng, mọi thứ đều phải cẩn thận.

Mọi người theo tốp năm tốp ba lần lượt rời khỏi phòng thực hành, tâm tình sục sôi rất lâu không thể bình tĩnh lại, ai đã làm cho sự việc cuối cùng lại kích thích mọi người quá vậy chứ.

Tạ Uyển Doanh đi ra khỏi phòng thực hành cùng với hai đàn chị.





Bình Luận (0)
Comment