Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 89 - Chương 89 - Đàn Anh Não Ơi Tới Rồi (3)

Chương 89 - Đàn anh Não Ơi tới rồi (3)
Chương 89 - Đàn anh Não Ơi tới rồi (3)

Tạ Uyển Doanh gật gật đầu.

Hoàng Chí Lỗi nhớ tới chuyện quan trọng, muốn tiểu học muội nhớ kỹ: “Hôm nay bác sĩ Vương trực ban, em có vấn đề gì không hiểu đừng hỏi anh ta. Chờ khi nào anh trở về rồi hỏi anh.”

Nếu là sinh viên y khoa bình thường mới vào lâm sàng chắc chắn nghe không hiểu. Tạ Uyển Doanh sống lại một đời, lăn lộn trong bệnh viện đã lâu nên biết rõ lời này có ý nghĩa gì. Trong khoa ngoại thần kinh, đàn anh mình và bác sĩ Vương không cùng một thuyền.

Trong giới bác sĩ cũng chia phe phái giống như giang hồ khi xưa, mỗi phe phái đều có kỹ năng riêng biệt, đặt ở trong giới y học gọi là ủng hộ kỹ thuật y học mà mình thấy đúng. Ai bảo y học là một ngành khoa học mà không bao giờ hết những tranh luận. Một số bác sĩ nghĩ rằng kỹ năng chữa bệnh của họ là cách duy nhất để cứu sống người, các bác sĩ khác lại nghĩ rằng kỹ thuật đó không đúng, chuyện như vậy thường xuyên xảy ra.

Vì vậy, các phe phái bác sĩ không phải là tranh giành nhau tiền tài hay lợi ích, mà là bởi vì mỗi người đều giữ quan điểm của chính mình, không ai nhường ai.

Tạ Uyển Doanh bày tỏ mình đã hiểu rõ. Đàn anh là sợ một mình cô bị người khác làm khó xử, muốn cô đợi anh ấy về chăm sóc bảo hộ cô tốt hơn.

Cảm giác tiểu học muội thông minh lanh lợi, trước khi đi Hoàng Chí Lỗi muốn kiểm tra một chút xem tiểu học muội có ôn bài hay không, hỏi: “Cầu não là cái gì?”

Cô phải làm sao với anh đây, Não Ơi Ngươi Muốn Ta Phải Làm Sao, chỉ riêng nickname QQ này cũng biết đàn anh rất để ý đến cầu não. Nếu như làm học muội ngay cả cái này cũng không hiểu không đi tra hay không đi chuẩn bị bài học thì sao có thể được. Tạ Uyển Doanh đối đáp như nước: “Cầu não còn gọi là kiều não, là một phần của não bộ. Nằm giữa tủy và não giữa. Bởi vì tương tự như trung tâm hô hấp nên một khi cầu não xuất huyết sẽ dẫn đến tỉ lệ tử vong rất cao.”

Câu trả lời ngắn gọn đúng trọng tâm, không phải là ghi nhớ kiểu học vẹt, tiểu học muội này được xưng là học bá đúng là có đạo lý. Hoàng Chí Lỗi hài lòng gật đầu, lại hỏi thêm một câu, câu này không có nhắc nhở trước, đáp án cũng không thể tra được trong sách: “Em có biết khoa ngoại thần kinh bệnh viện chúng ta có địa vị đặc biệt như thế nào trong nước không?”

“Khoa ngoại thần kinh Quốc Hiệp là bệnh viện đầu tiên trong lịch sử nước ta có thể phẫu thuật cắt bỏ khối u não trong phẫu thuật thần kinh. Chỉ riêng sự kiện này đã xứng đáng được ghi nhớ vĩnh viễn trong lịch sử.”

“Rất tốt, em có biết ai là trưởng khoa chúng ta không?”

“Mặc dù giáo sư Phùng đã nghỉ hưu nhưng có thời gian vẫn sẽ trở về khoa hướng dẫn ạ.”

“Em biết rất rõ nha. Có biết đệ tử của giáo sư Phùng lão là ai không?”

“Là đàn anh Tào ạ.”

Học bá, thông minh, hiểu nhân tình thế thái. Hoàng Chí Lỗi vỗ vỗ vai tiểu học muội Tạ Uyển Doanh, gật đầu rời đi. Đêm nay gặp mặt tiểu học muội thật sự ngoài ý muốn của anh, không biết hình dung như thế nào.

Vỗn tưởng rằng tiểu học muội là một người chỉ biết học thuộc sách vở, kết quả không phải vậy.

Vốn tưởng rằng tiểu học muội sẽ là một người yêu xinh đẹp, kết quả không phải vậy.

Vốn tưởng rằng tiểu học muội mảnh mai yếu đuối, kết quả lại là dáng người cân đối săn chắc.

Sau khi đàn anh đi, Tạ Uyển Doanh làm theo hướng dẫn, bắt đầu đi dạo từ giường bệnh số 1 trong khu bệnh. Không có đàn anh nên không có thể vô duyên vô cớ đi hỏi tình huống bệnh nhân, chỉ có thể là đến giường bệnh có dụng cụ giám sát xem một chút. Bệnh nhân như vậy thường trong tình trạng hôn mê, cũng là trọng tâm của quá trình thực tập lâm sàng.

Lúc đi qua phòng bệnh, có thể nhìn thấy bác sĩ Vương uy phong dẫn đầu mang theo một lượng lớn sinh viên y tế chạy tới chạy lui trong các phòng bệnh.

Tình hình trong bệnh viện bận rộn như vậy, ai cũng sẽ quên hôm nay là đêm giao thừa. Trong vài giờ nữa, tiếng chuông năm mới sẽ vang lên.

Sân bay Thủ đô.

Một chuyến bay quốc tế đã hạ cánh đúng giờ trên đường băng.

Bình Luận (0)
Comment