Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 892 - Chương 892: Bị Gián Đoạn Giữa Chừng

Chương 892: Bị gián đoạn giữa chừng
Chương 892: Bị gián đoạn giữa chừng
Chương 892: Bị gián đoạn giữa chừng




"Chúng ta tới." Khâu Thụy Vân bảo y tá đừng khẩn trương, đi tới bên cạnh Tạ Uyển Doanh hỏi tình huống của đứa bé: "Thế nào rồi?”

Tạ Uyển Doanh đo huyết áp cho hai người bị thương, lấy ống nghe nghe cho bạn nhỏ. Chỉ nhìn giá trị huyết áp vừa rồi của hai người đều có thể phán đoán ra vết thương của đứa bé nghiêm trọng hơn một chút. Vốn là, bình thường trong tai nạn xe hơi thân thể trẻ nhỏ tương đối gầy yếu, so với người lớn dễ bị thương trí mạng hơn.

Ống nghe đặt vào bụng đứa trẻ để nghe, ngón tay Tạ Uyển Doanh lại nhẹ nhàng ấn xuống bụng trên bên trái của đứa bé, nói: "Lá lết bị vỡ rồi.”

Nghe cô nói vậy, trái tim Khâu Thụy Vân như muốn nổ tung, nghĩ: Phiền toái rồi.

Trong chấn thương, lá lách của trẻ nhỏ bị vỡ không phải là hiếm, nhưng những đứa trẻ như vậy mà nhanh chóng bị rơi vào trạng thái sốc cho thấy là bị vỡ nghiêm trọng, chảy máu nhiều.

"Tình huống như thế nào?" Thanh âm trầm tĩnh văn nhã này là Niếp Gia Mẫn tiến vào, hỏi.

Lãnh đạo đi tới, Khâu Thụy Vân lập tức nhường vị trí.

Tạ Uyển Doanh giao ống nghe trong tay cho giáo sư, báo cáo kết quả kiểm tra sức khỏe sơ bộ của bệnh nhi: "Tiếng ruột giảm rõ rệt, huyết áp thấp gần như không đo được, biểu tình lạnh nhạt, tứ chi lạnh lẽo, tinh thần kém không có phản ứng. Căng cơ bụng trên bên trái.”

Vừa nghe cô kể lại các dấu hiệu của đứa trẻ, Niếp Gia Mẫn vừa kiểm tra kỹ cho đứa bé vừa nói: "I.V.S.”

Giáo sư nói về tiêm tĩnh mạch intravenous viết tắt là truyền nước, tình trạng sốc chắc chắn phải nhanh chóng bù nước đầu tiên. Khâu Thụy Vân trở lại xe tìm đồ. Trẻ em bị thương nặng này phải cân nhắc cắt tĩnh mạch hoặc thủng tĩnh mạch sâu, các mạch máu ngoại vi có thể không bị va đập.

Các bác sĩ khác lần lượt có mặt. Thường Gia Vỹ và Chu Hội Thương kiểm tra vết thương cho mẹ của Văn Quý.

"Xương bị gãy." Thường Gia Vĩ là bác sĩ chỉnh hình, nhìn qua liền phán đoán tình trạng bắp chân của người bị thương.

Chu Hội Thương đeo ống nghe kiểm tra tim phổi cho người bị thương, nói: "Cũng may, có thể chỉ là gãy xương sườn, tim và phổi tạm thời nghe không sao. Đưa đến bệnh viện quan sát vài ngày, chụp CT." Tránh để sau đó xảy ra chấn thương mà bác sĩ không biết.

Sờ bụng cho người bị thương một lần nữa, bụng cũng không có tình huống lớn xảy ra.

"Mẹ, mẹ." Theo chỉ dẫn của bác sĩ, Văn Quý hô hoán gọi mẹ.

Có thể đầu mẹ Văn Quý có chút chấn động não, hơn nữa miệng vết thương lại đau nên nhắm mắt không dám mở mắt, chỉ rên rỉ hai tiếng.

Thường Gia Vĩ muốn xử lý cố định chân người bị thương, Chu Hội Thương và Diêu Khiết giúp anh ấy.

Trong nháy mắt Khâu Thụy Vân đã xách đồ vật trở về, thấy chỉ có một mình anh ta, Diêu Khiết hỏi: "Những người khác đâu?”

"Bị người gọi đi." Khâu Thụy Vân nói.

Những người khác đã rất ngạc nhiên: Là ai đã cướp người giữa chừng?

"Nói máy kéo đâm vào người rồi bỏ chạy sang thôn bên cạnh lại đâm người nữa. Nghe nói có bác sĩ đang chạy tới kéo người." Khâu Thụy Vân nói: "Tài xế nói vậy, khi tôi trở lại xe thì không có ai ở đó.”

Một vài người nghe xong lời anh ta nói liền trợn mắt há hốc mồm: Thì ra không chỉ có hai người bị thương!

Cộp cộp cộp, có người chạy tới cửa, là Đới Nam Huân nghe chỉ đạo tới cần cứu viện: "Bác sĩ Khương bảo tôi gọi giáo sư Chu đi qua, nói có bệnh nhân bị tràn khí màng phổi.”

Chu Hội Thương nhận được tin tức, nâng kính lên hỏi Diêu Khiết: "Có bộ dụng cụ chọc dò lồng ngực không?”

"Có." Diêu Khiết trả lời thuận tiện chỉ vào túi đâm thủng tĩnh mạch trung tâm mà Khâu Thụy Vân tìm ra nói: "Không biết là ai chuẩn bị, kháng sinh không mang theo nhưng những vật dụng sơ cứu này đều có đầy đủ.”

"Không phải là cô chuẩn bị sao?"

"Tôi lấy đâu ra thời gian để làm việc này, hơn nữa tôi cũng không biết mọi người cần những gì. Tất cả đều được chuẩn bị bởi bệnh viện, tôi chỉ chịu trách nhiệm kiểm kê và quản lý.”

Các bác sĩ nghe xong, tưởng tượng được lãnh đạo bệnh viện quyết tâm để cho bọn họ cố gắng hết sức ở bên ngoài phô trương tay nghề để quảng cáo.





Bình Luận (0)
Comment