Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 960 - Chương 960: Bổ Sung 1

Chương 960: Bổ sung 1
Chương 960: Bổ sung 1
Chương 960: Bổ sung 1




Cất bản vẽ điện tâm đồ đi, Phó Hân Hằng bước đến giường bệnh và hỏi sản phụ kể về tình hình của mình: "Hiện tại em cảm thấy thế nào?"

Lý Hiểu Băng nhìn anh ta, không biết nên trả lời như thế nào.

"Bác sĩ Chu đang ở trong phòng phẫu thuật. Anh ấy dự kiến sẽ đến muộn sau ca phẫu thuật. Ca phẫu thuật vào buổi chiều của anh ấy mất khá nhiều thời gian." Phó Hân Hằng nói với Lý Hiểu Băng :” Em không cần phải lo lắng quá. Chúng tôi sẽ nói về mọi thứ sau khi kiểm tra.”

Cái người máy này nói chuyện quả thật rất lạnh lùng và vô cảm. Chẳng lẽ anh ta không biết phụ nữ thời này muốn bầu bạn nhất là với chồng sao? Lý Hiểu Băng trợn mắt nghĩ trong lòng. Tất nhiên, là một bác sĩ, cô ấy nhất định phải hiểu rằng chồng mình đang làm nhiệm vụ cứu người.

"Sau khi khám bệnh, họ sẽ bố trí giường bệnh cho em ở trong khoa của chúng tôi. Nếu có bất cứ điều gì, họ sẽ thông báo cho tôi ngay lập tức." Phó Hân Hằng lại nói với Lý Hiểu Băng.

“Bác sĩ Phó, anh có thể cho tôi biết tôi bị làm sao không?” Lý Hiểu Băng nghi ngờ mà hỏi.

"Tất cả những gì tôi có thể nói với em là em không cần phải sợ bất cứ điều gì."

Khỉ thật, người máy này có thực sự an ủi con người không đấy? Lý Hiểu Băng sửng sốt trước những gì anh ta nói, cô ấy không ngờ rằng người máy này có thể nói chuyện với một phong thái độc đoán và bảo vệ như vậy.

Dù thế nào đi nữa Phó Hân Hằng cũng là bác sĩ, anh ta làm sao dám kích thích cảm xúc của sản phụ được chứ. Nói chuyện với chồng của Lý Hiểu Băng cũng là điều đương nhiên vì chồng cô ấy cũng là bác sĩ phẫu thuật.

Xe lăn đến, vài người hỗ trợ đỡ Lý Hiểu Băng lên xe, Chu Tuấn Bằng được lệnh đi cùng cô ấy để siêu âm tim.

Sau khi thấy bệnh nhân đã rời đi , đáng lẽ ra Phó Hân Hằng phải quay lại Khoa Phẫu thuật Tim mạch Lồng ngực, nhưng anh ta lại quay lại chỉ vào Đào Trí Kiệt và nói, "Bảo cô ấy viết bản kiểm điểm."

Doạ? Lý Hiểu Băng vừa đẩy cửa ra đã giật mình, vội quay lại xem đàn em đã xảy ra chuyện gì.

“Đây là?” Đào Trí Kiệt phải hỏi rõ ràng chuyện gì đang xảy ra mới được.

Chung quy lại, nếu học sinh của những người khác không nằm trong tầm kiểm soát của họ, thì giáo viên lâm sàng chắc chắn sẽ lười biếng để quản lý họ. trừ khi có chuyện lớn xảy ra.

“Không tuân theo quy trình tiêu chuẩn để cứu người.” Phó Hân Hằng nói.

“Thế này.” Giáo sư Lỗ không nhịn được nữa, đứng dậy nói với anh ta :“Trong trường hợp đó, cậu sẽ để cô ấy thực hiện các thủ thuật y tế theo quy trình tiêu chuẩn như thế nào? Trước tiên không phải là nên thử cứu người sao?”

“Giáo sư, người bình tĩnh một chút.” Đào Trí Kiệt đỡ tay cho giáo sư Lỗ, vì sợ cơ thể già nua của cô ấy vì cảm xúc quá phấn khích mà xảy ra chuyện gì đó

Thấy Phó Hân Hằng không có ý phản bác, giáo sư Lỗ quay lại hỏi Đào Trí Kiệt : "Em có cùng quan điểm với cậu ta không? Muốn cô ấy phải viết bản kiểm điểm sao?"

Đào Trí Kiệt giọng bình tĩnh nói: "Giáo sư yên tâm, em sẽ điều tra và xử lý chuyện này.”

"Cuộc điều tra có rõ ràng không? Tôi có mặt tại hiện trường, và tôi có thể chắc chắn rằng cô ấy không làm gì sai cả.”

Giáo sư lớn tuổi đã lên tiếng, nhóm trẻ tuổi bên dưới nói chuyện lúc này cũng không tốt lắm.

Giáo sư Lỗ quay sang an ủi Tạ Uyển Doanh : "Đừng sợ, có gì cứ nói, là lỗi của bọn họ."

Trước tình hình hỗn loạn như vậy, bác sĩ Chung muốn tìm một chỗ trốn, bèn cầm điện thoại di động đi ra ngoài. Cần thông báo cho các nhân viên khác trong khoa rằng giáo sư Lỗ đang ở trong phòng cấp cứu.

Về phần Tạ Uyển Doanh, ánh mắt của cô bình thản đến lạ, như thể cô đã biết trước rằng mình sẽ thể phải viết bản kiểm điểm.

Đây là kết luận cuối cùng giáo sư Phó đưa ra sau một thời gian dài suy nghĩ về hành vi của cô. Mọi thao tác do bác sĩ thực hiện đều phải được thực hiện bài bản và đúng quy trình. Nếu không, ngay cả khi họ cứu ai đó, bệnh nhân hoặc người nhà bệnh nhân cũng có thể nắm lấy điểm này và gây rắc rối cho bác sĩ.. Loại chuyện này có thể xảy ra ở bất cứ đâu.





Bình Luận (0)
Comment