Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 98 - Chương 98 - Đàn Anh, Cứu Giá (3)

Chương 98 - Đàn anh, cứu giá (3)
Chương 98 - Đàn anh, cứu giá (3)

Có sự trở lại của đàn anh, Hoàng Chí Lỗi cảm thấy tràn đầy tự tin. Trước đó nghe học muội nói là bệnh nhân của chủ nhiệm Lữ, anh thật sự không dám nhúng tay vào việc này bởi vì ngành nghề bác sĩ cũng phải chú ý đến cấp bậc.

Tạ Uyển Doanh đi theo phía sau hai đàn anh, cô cũng cảm thấy bầu không khí lúc này đã thay đổi rất nhiều so với vừa rồi. Những sinh viên y khoa khác đứng bên cạnh vốn dĩ lúc nãy còn đang cười nhạo cô thì bây giờ tất cả đều im lặng không lên tiếng nữa.

Những người này đều tự giác nhường đường đi cho ba người bọn họ.

Bên trong phòng thay thuốc, các y tá đứng canh gác nhìn thấy Tào Dũng cũng vô cùng kích động, lớn tiếng kêu: "Bác sĩ Tào! "

Chủ nhiệm Lữ vừa khâu xong vết thương cho bệnh nhân, nghe thấy vậy liền cau chặt mày lại.

Về phần bác sĩ Vương, người làm trợ lý ở bên cạnh, khi quay đầu lại nhìn thấy Tào Dũng xuất hiện, ánh mắt anh ta kinh ngạc đến mức bật thốt lên: "Chuyện này xảy ra khi nào vậy? "

Có thể thấy, hai người đối với sự xuất hiện của Tào Dũng vào lúc này cũng quá mức ngoài ý muốn, căn bản lúc trước họ chưa từng nghe nói về việc này.

"Xin chào, chủ nhiệm Lữ." Hai tay Tào Dũng bỏ vào túi áo khoác trắng, cười tủm tỉm chào hỏi các đồng nghiệp cùng khoa.

"Cậu đã về rồi?" Chủ nhiệm Lữ híp mắt liếc anh một cái rồi quay lưng lại nói chuyện với anh: "Cậu trở về lúc nào? Trưởng khoa Trần chưa từng đề cập đến việc hôm nay cậu trở về, đã xảy ra chuyện gì vậy? "

"Việc đặt vé máy bay trở về Trung Quốc dịp Tết tương đối khó xác định nên tôi không thể nói chính xác cho khoa biết được." Lời nói này của Tào Dũng cũng có thể coi là một lời giải thích.

"Vị này là... " Con trai của nữ bệnh nhân là người đầu tiên phát hiện ra ghim hiệu bác sĩ của Tào Dũng không giống với mọi người, nhìn thế nào cũng thấy có vẻ giống như cùng cấp bậc với chủ nhiệm Lữ.

"Xin chào, tôi họ Tào, cậu là con trai của cục trưởng Trương phải không?" Tào Dũng hỏi.

"Anh biết cha tôi sao?" Con trai của nữ bệnh nhân rất ngạc nhiên.

Chủ nhiệm Lữ và bác sĩ Vương ngay lập tức cảnh giác: Chuyện gì đã xảy ra.

"Trưởng khoa Ngô đã gọi điện thoại cho tôi, có thể là cha của cậu gọi điện thoại cho trưởng khoa Ngô để tôi xem vết thương cho mẹ cậu." Tào Dũng nói.

Cha mình gọi điện thoại cho trưởng khoa Ngô để mời bác sĩ.

Con trai của nữ bệnh nhân vừa nghe lập tức hiểu được chuyện gì xảy ra: Điều này rõ ràng cho thấy y thuật của bác sĩ Tào trước mắt này giỏi hơn so với chủ nhiệm Lữ, nếu không làm sao cha mình và trưởng khoa Ngô gọi anh ta đến chứ không phải là chủ nhiệm Lữ.

"Làm phiền anh rồi, bác sĩ Tào. Mẹ tôi bị như vậy, bà đột nhiên gọi cho tôi và nói rằng bà bị ngã ở nhà." Con trai của nữ bệnh nhân nói về nguyên nhân khiến mẹ mình đến bệnh viện.

Tào soái ca đúng là siêu nha. Vừa rồi cô hỏi gần chết mà người ta cũng không chịu nói một câu. Tạ Uyển Doanh trong lòng thở dài. Ngành nghề bác sĩ này thực sự là phải từng bước tích lũy.

"Té ngã?" Tào Dũng nheo mắt, nhớ tới suy đoán của Hoàng Chí Lỗi. Nghiễm nhiên, tiểu tiên nữ lại có thể nói đúng.

Chủ nhiệm Lữ và bác sĩ Vương thấy thế liền tìm mọi cách xen vào.

"Bà ấy không cẩn thận bị vấp chân, đầu đụng phải cạnh bàn tạo thành vết thương." Bác sĩ Vương thay chủ nhiệm Lữ cố gắng ngăn cản Tào soái ca tiếp tục hỏi thăm: "Vết thương đã không có vấn đề gì, không làm tổn thương tới xương, chỉ là da đầu có một vết cắt. Chủ nhiệm Lữ đã xử lý khử trùng và khâu vết thương rồi. "

"Đụng phải góc bàn cũng tạo thành vết cắt?" Tào Dũng nói lời này tuy nhỏ nhưng rõ ràng mang theo một ý cười thú vị.

Bác sĩ Vương nói: "Cũng có vết cắt nhưng nếu góc bàn là sắc."

"Em cảm thấy thế nào?" Tào Dũng xoay người lại hỏi học muội.

Mọi người xung quanh đều ngây ngẩn cả người. Hoàng Chí Lỗi nghĩ: Chẳng lẽ đàn anh cũng muốn nhân cơ hội này để kiểm tra học muội vừa mới đến thực tập lâm sàng hôm nay sao?

Nhận được câu hỏi của Tào soái ca, Tạ Uyển Doanh trả lời không chút do dự: "Có thể làm bài kiểm tra liên quan đến "Nystagmus."

Bình Luận (0)
Comment