Kiều Sênh trong bộ u phục, mặt không chút thay đổi, một lúc lâu sau, anh nở nụ cười khổ.
“Vì anh, bọn họ một người mất đi chị ruột, một người mất đi người yêu. Kiều Kiều, bọn họ muốn báo thù anh, anh có thể hiểu được! Lúc trước, lúc Giang Ca không từ chối tài sản của anh, anh đã phát hiện ra cô ấy có thể có dã tâm, không sao cả, chỉ cần trong lòng cô ấy có thể dễ chịu một chút, anh sẽ vui vẻ chịu đựng! Bây giờ, cô ấy cũng không từ chối cổ phần công ty, có lẽ bọn họ muốn anh trắng tay!! Ok, chỉ cần làm như vậy có thể khiến bọn họ thoải mái hơn một chút, thì anh cam tâm tình nguyện!”. Kiều Sênh cười nói với ánh mắt kiên định.
“Kiều Kiều, đừng cảm thấy anh vô tội nữa, thật ra, anh không ra dáng đàn ông một xíu nào! Anh nợ cô ấy, cũng nợ bạn trai của Giang Ngư! Đừng khuyên anh nữa! Trước đây nếu không phải em ngăn cản, bây giờ anh đã là người chết từ lâu rồi! Em nói xem, anh còn quan tâm những vật ngoài thân này làm gì nữa? Điều duy nhất anh muốn làm chính là khiến Giang Ca vui vẻ! Đương nhiên, còn có chuộc tội!”. Kiều Sênh cười nhạt nói.
Là một người phụ nữ, và là em họ của Kiều Sênh, Diệp Kiều vừa đau lòng cho Giang Ca vừa đau lòng cho Kiều Sênh, nhất là đối với Giang Ca, cô ấy lựa chọn trả thù Kiều Sênh cũng hợp tình hợp lý, đứng từ góc độ của Giang Ca, Kiều Sênh đúng là vì hiểu lầm cô ấy, vứt bỏ cô ấy, chị cô ấy mặc dù bị Quách Mỹ Anh hại chết, nhưng đó là mẹ của Kiều Sênh, Kiều Sênh đã từng lựa chọn tin tưởng Quách Mỹ Anh, không tin tưởng Giang Ca!
Giang Ca thất tình, lại đối diện với chuyện chị gái bị người nhà họ Kiều hại chết, cô ấy phải đau khổ bao nhiêu?!
Nhưng cô vẫn là một doanh nhân, phải suy nghĩ cho lợi ích của Hoa Nguyên, cho nên phải ngăn cản Kiều Sênh.
Nhưng mà, Kiều Sênh vẫn kiên quyết đẩy cửa đi ra khỏi phòng tiếp khách!
Anh biết rõ lần này Giang Ca muốn cổ phần công ty trong tay anh, anh vẫn dứt khoát để cô ấy được thỏa mãn!
“Mau ký tên đi, sững ra đó làm gì?”. Kiều Sênh đã khôi phục lại sự bình tĩnh, làm như cái gì cũng không biết, dịu dàng nhìn Giang Ca bên cạnh, nghĩ đến mấy năm cô biến mất có lẽ không chịu cực khổ, trong lòng anh lại dễ chịu hơn rất nhiều.
Noãn Noãn cũng là con gái của cô…
Nếu không…thì sao? Lẽ nào anh hy vọng, mấy năm nay cô sẽ vẫn thủ thân như ngọc vì một kẻ thủ như anh sao?
Quá phi thực tế!
Có lẽ, cô sinh Noãn Noãn với người đàn ông khác cũng vì trả thù anh!
Kiều Sênh, đây là sự trừng phạt đúng đắn dành cho mày!
Anh tự giễu cợt mình trong lòng.
Giang Ca nhìn Kiều Sênh – một người đối với cô mà nói là rất xa lạ: “Tôi ký tên, cổ phần của anh sẽ là của tôi…Kiều Sênh, anh có bị ngốc không?”
“Giang Ca, anh có em và Noãn Noãn là đủ rồi, giao tất cả mọi thứ cho em, sự hổ thẹn trong lòng anh đối với em và chị em, sẽ dễ chịu hơn một chút!”. Kiều Sênh nhìn cô với ánh mắt chân thành, nhẹ giọng nói.
Giang Ca vốn dĩ có hơi do dự, sau khi nghe đến cái chết của chị gái, cô lập tức hết do dự, nhanh chóng ký tên mình lên góc phải phía dưới hợp đồng, đóng dấu!
Bây giờ, Kiều Sênh đã mất tất cả!
Rốt cuộc cô vẫn ký…
Trong lòng có dễ chịu hay không?
Kiều Sênh thầm nghĩ.
Anh hiểu sâu sắc nỗi đau bị giết bởi người mình yêu nhất!
Năm đó, lúc Giang Ca bị Quách Mỹ Anh hại chết, thậm chí anh đã muốn giết bà ta!
Giang Ca không giết anh là đã nhân từ lắm rồi!
Kiều Sênh và Giang Ca vừa mới ra khỏi phòng họp đã thấy mấy đổng sự kỳ cựu và cha anh là Kiều Phác đứng ở bên ngoài, một đổng sự trong đó bước tới khiển trách anh: “Kiều Sênh! Cậu khiến chúng tôi quá thất vọng! Quá có lỗi với bà nội đã qua đời của cậu!”
Nói xong, một cây gậy đánh lên người Kiều Sênh.
Kiều Sênh vững vàng đứng đó, cũng không nói gì, chỉ cúi người thật sâu trước các vị đổng sự lâu năm!
Ngay sau đó, anh và Giang Ca đan mười ngón tay vào nhau, đi về phía thang máy…
“Kiều Sênh, anh thật khờ…”. Vừa mới vào thang máy, Giang Ca đã nhẹ giọng nói một câu.