Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1042 - Chương 1042:

Chương 1042:

Lúc Diệp Kiều nghỉ ngơi ở nhà, cô thường ăn mặc thoải mái, áo len mỏng với váy jean nhẹ, nhìn như thiếu nữ. Nghe anh hỏi như thế trong lòng âm thầm thở ra, vẫn may anh chỉ hoài nghi mấy vấn đề này, nhưng bề ngoài vẫn làm ra vẻ bối rối, đầu hơi cuối, tay nắm chặt góc áo, bộ dáng nhìn rất đáng thương.

Lục Bắc Kiêu cau mày, xem ra cô quả thật có điều khó nói.

Anh bước nhanh đến trước cô, “Ngẩng đầu lên, không được giả vờ đáng thương, thành thật nói cho anh nghe, anh không ăn thịt em đâu”

Diệp Kiều ngẩng đầu lên, bộ dáng tủi thân liếc anh, “Em đã sớm nói với anh rồi nhưng anh không tin, giờ muốn em phải làm sao?”

Lục Bắc Kiêu ném đầu thuốc xuống rồi giẩm lên, cau mày nhìn cô, “Em khi nào nói thật với anh chứ?”

“Em nói em nằm mơ thấy con chúng ta gọi là Lục Tiểu Cổn, anh không tin em còn trách em, còn trận động đất này em nói lúc nằm mơ đã thấy qua, giấc mơ của em rất chuẩn mà, em có thể thấy chết không cứu sao, cho dù không phải là sự thật thì mọi người có sự chuẩn bị cũng tốt mà, lỡ như là sự thật, rất nhiều người có thể không cần bỏ mạng mà, đúng không?” Diệp Kiều nói.

“Bịa đặt” Lục Bắc Kiêu nghiêm nghị nói.

“Em biết anh sẽ không tin chuyện này, sự thật em đã nói với anh rồi, chính là mùa hè năm đó, lúc say nắng nằm trong phòng, em có được dị năng nằm mớ thấy tương lai, em tưởng là em chết rồi, em thấy Lý Vận và Thẩm Hi Xuyên ở bên nhau, bọn họ còn phản bội em, em còn thấy em và anh kết hôn với nhau, anh lúc đó rất yêu em” Mặc kệ anh có tin hay không, tóm lại, loại người như anh sẽ không tin chuyện kiếp trước kiếp này đâu.

Cho dù cô nói với anh mình trùng sinh, anh chắc cùng không tin, có lẽ chỉ xme như cô mắc bệnh thần kinh.

Vẻ mặt anh u ám nhìn cô nghi hoặc.

“Nói ra chắc anh không tin, lần say năng đó có lẽ em đã chết một lần rồi, sau khi tỉnh lại thì có năng lực đặc biệt, em thật ra luốn nói thật với anh, là anh không tin, em cũng không có cách nào chứng minh, em thật sự có năng lực dị thường có thể thấy trước rất nhiều chuyện.”

“Vậy sức mạnh của em làm sao mà giải thích?” Lục Bắc Kiêu trầm giọng hỏi, không tin lời bịa đặt của cô.

Thật ra, cho dù Diệp Kiều nói với anh là cô trọng sinh, Lục Bắc Kiêu người luôn theo thuyết vô thần cũng sẽ không tin.

Diệp Kiều lại lộ ra bộ dáng bối rối, nhưng lại thành thật nói với anh, “Sau khi em bị say nắng lần đó, em lại phát hiện đột nhiên em chạy so với trước kia rất nhanh, có khi còn nhảy cao như bay nữa, sau đó sức lực đột nhiên lớn lên”

Nói tới đây, nắm chặt tay lại, không chút khách sáo đấm anh một cái.

Chẳng qua là nếu ai đó luyện khí công thì cơ bắp sẽ tự nhiên phát lực, cô đánh anh cũng như không.

“Không nói thật với anh, thì anh hoài nghi, nói thật với anh thì anh lại không tin, rốt cuộc thì anh muốn làm sao? Em còn muốn biết tại sao em lại có dị năng như vậy nữa kìa” Cô ngẩng đầu lên nhìn anh, bộ dạng tuổi thân.

Cơ thể cô một chút cơ bắp cũng không có nhưng sức lực lại rất lớn, trừ cái cô nói cái dị năng đặc biệt ra, anh thật sự không nghĩ ra được nguyên nhân nào khác.

Nhìn người đàn ông mặc đồ đen bộ dạng lạnh lùng, trên gương mặt anh tuấn lộ vẻ vô cảm, đôi mắt thâm khóa chặt lấy cô, như muốn nhìn thấu cô.

“Có phải anh còn không tin em không, em thề cho anh xem nhé” Diệp Kiều nói xong thì đưa ba ngón tay lên.

Người đàn ông ôm lấy cô kéo cô vào lòng, một tay khác nâng càm cô lên, “Cho nên, em bởi vì yêu anh nên mới tán tỉnh anh, hay là vì thấy tương lai anh là chồng em nên mới đối tốt với anh?”

Bình Luận (0)
Comment