Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1182 - Chương 1182:

Chương 1182:

Cô biết anh không gần phụ nữ nên bị anh hiểu lầm là người chuyển giới cô cũng mặc kệ. Chỉ có như thế cô mới có cơ hội nói chuyện với anh, nếu không anh cũng sẽ không thèm để ý đến cô!

Cô biết trong lòng anh có ánh trăng sáng, chính là Diệp Kiều trước mặt này..

Anh nói cho dù cô là phụ nữ anh cũng sẽ không yêu cô, nhưng cô vẫn phải cố gắng khiến anh yêu chính mình!

Đã nói rất nhiều và suy nghĩ rất nhiều, sự thật trước mắt cô là anh có thể sắp chết ...

"Ừm! Chị sẽ không nói cho anh ấy biết! Chờ anh ấy yêu em rồi, em phải đối xử tốt với anh ấy!" Diệp Kiều cười nói, trái tim cô lại run lên. Cô mong Đường Thiếu Đình có thể sống tốt!

Ưu Ưu nhớ tới đêm đó bị anh treo lên từ rạng sáng cho đến sáng, cô tức giận đến nghiến răng: "Nhất định rồi!"

Tương lai cô nhất định phải báo thù lại!

Nhưng Đường Thiếu Đình, trước hết anh phải tỉnh dậy cho bản công chúa!

--

Lần này Đường Thiếu Đình hôn mê ròng rã 24 tiếng, sau khi tỉnh lại có thể ăn uống như người bình thường, ngoại trừ sắc mặt kém ra.

Anh còn muốn xuất viện để đến quán bar, nhưng bị Diệp Kiều chặn, ngoài cửa còn có người canh, anh cũng không ra được.

"Em gái Kiều, em cũng đừng cậy được thích mà kiêu nhé. Em cứ ở phòng anh, sau bị bình dấm chua nhà em bạo lực gia đình thì anh cũng không giúp đâu!" Đường Thiếu Đình nhìn Diệp Kiều đang ôm laptop xử lý công việc, nói.

Diệp Kiều ngồi ở bàn viết, trả lời email công việc và chế nhạo, "Vừa rồi em và bình giấm chua cùng trông coi anh đấy, đúng, còn có Ưu Ưu nước!"

Nghe nói Ưu Ưu vẫn luôn trông chừng anh, lòng Đường Thiếu Đình sụp đổ, "Thằng nhóc này muốn chết là?! Em gái Kiều, em có thể đừng để cậu ta đến gần anh được không?! Anh Đình anh là trai thẳng!"

Diệp Kiều suýt nữa cười thành tiếng, Ưu Ưu là một thiên sứ với dáng người nóng bỏng mà bị anh mà bị anh coi là đàn ông!

Thật mong chờ vẻ mặt của anh khi biết Ưu Ưu là đàn ông!

Đột nhiên QQ của cô rung lên mấy lần, khung chat nhảy ra,

Tiểu Thất đã gửi một cuộc trò chuyện video, cô nhận ngay lập tức.

Vừa kết nối đã thấy Tiểu Thất đang chỉnh tóc trước camera, nhận ra được điện thoại đã được kết nối thì vội vàng ngồi nghiêm chỉnh, giả bộ lạnh lùng.

“Con trai, mấy ngày nay con có ngoan không? Con không làm gì đấy chứ?" Diệp Kiều nhìn con trai tuấn tú, cao giọng nói.

Đường Thiếu Đình còn tưởng rằng là Lục Tiểu Cổn nên tò mò đi tới, nhìn kỹ lại rồi lại nhìn Diệp Kiều nhiều lần. Người gọi video cho Diệp Kiều là một thanh niên đẹp trai như mới hai mươi tuổi, anh ngẩn người, quan trọng cô còn gọi người kia là "Con trai"!

"Chú Đình!" Dạ Thất liếc mắt đã nhận ra Đường Thiếu Đình, nhìn cái đầu đinh cùng vẻ mặt cương nghị lại xấu xa của Đường Thiếu Đình, cậu kích động hô lên!

Trong khung hình là Diệp Kiều và chú Đình đó!

Cảm giác này giống như du hành xuyên thời gian và không gian và trở về kiếp trước ...

"Đây là ai? Gọi tôi là chú? Tôi già thế à? Gọi là anh Đình thôi!" Đường Thiếu Đình cười nói.

"Con trai em! Tên Tiểu Thất! Thằng bé biết anh!" Hai người họ đã quyết định chuyển hộ khẩu của Tiểu Thất tới nhà ọ!

Cho nên ở trước mặt người quen cô đề gọi thẳng Tiểu Thất là con trai cô, còn tại sao lại là con trai cô thì cứ để họ đoán đi!

Hiển nhiên Đường Thiếu Đình không rõ "Con trai" là ý gì, bị Diệp Kiều đẩy ra để anh tự suy nghĩ.

Hai mẹ con đang trò chuyện thân mật ở đó, không thể nói về cuộc đời của Đường Thiếu Đình kiếp trước nên Diệp Kiều gõ chữ.

"Tiểu Thất, con nói chú Đình của con sẽ không sao chứ?"

Tiểu Thất do dự rất lâu không biết nên nói gì, cậu không biết cái kết của cuộc đời của Đường Thiếu Đình nhưng cậu biết cái kết của từng người trong cuộc đời đó...

"Diệp Kiều, con không biết, con tin chuyện mẹ làm. Dựa theo lời mẹ nói, hẳn là chú Đình có thể cứu được! Suy nghĩ cách một chút đi!"

"Chú Đình của con làm mẹ tức giận, anh ấy không muốn sống nữa!"

"Đừng mà! Kiếp trước chú Đình cô phụ một cô gái, chú còn đồng ý kiếp sau trả nợ cô ấy!" Dạ Thất vội vàng gõ một hàng chữ!

"Con nói không phải là Ưu Ưu chứ?" Diệp Kiều nói thẳng, bên kia Ưu Ưu đã vào cầm theo một hộp cơm giữ ấm!

"Ưu Ưu cái gì ạ?" Dạ Thất hỏi lại.

Đường Thiếu Đình nhìn thấy Ưu Ưu tựa như gặp được kẻ thù, sắc mặt tối lại, "Cô không đi tôi sẽ gọi bảo vệ của bệnh viện!"

Diệp Kiều chỉnh camera nhắm ngay vào Ưu Ưu để Dạ Thất nhìn cô ấy, Dạ Thất hít một hơi thật sâu!

Lúc đang định nói, Diệp Kiều rời đi để đi "Can ngăn"!

"Đường Thiếu Đình! Ưu Ưu cũng là bạn của em! Anh khách sáo chút đi!" Diệp Kiều quát to với thái độ thô lỗ của Đường Thiếu Đình.

Đường Thiếu Đình phiền muộn, "Các em thành bạn bè từ lúc nào thế?!"

Anh cảm thấy hết sức buồn cười, ahi tay chống nạnh, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi nở nụ cười trào phúng.

Ưu Ưu trợn mắt nhìn anh.

"Sao em không thể làm bạn với Ưu Ưu chứ?! Sau này anh đuổi cô ấy chính là đuổi em!" Diệp Kiều mạnh mẽ nói, vẻ mặt dữ dằn.

"Anh Đình, đây đều là đồ ăn Hồng Kong, anh ăn lúc còn nóng đi!" Ưu Ưu tiến lên nói.

Cô ấy còn biết anh thích ăn đồ ăn Hồng Kong!

"Tôi thích ăn nhưng nghĩ tới việc đồ ăn là do cô mua thì phát ngán rồi!" Đường Thiếu Đình không khách sáo nói.

Người yêu tiền như mạng, nghèo đến mức leng keng vang lên lại bỏ cả tháng tiền nhà ra mua đồ ăn Hồng Kong ở quán nổi tiếng cho anh!

Cũng là có tâm!

Nhưng nghĩ tới cô là người chuyển giới thì trong lòng anh run rẩy.

Thấng dáng vẻ muốn ăn đòn kia, Ưu Ưu cố gắng chịu đưng, tương lai sẽ cho anh tự vả.

Thấy dáng vẻ thiếu đòn của Đường Thiếu Đình, Diệp Kiều thực sự muốn cho anh biết tình hình thực thế, nhưng bây giờ không phải là lúc.

"Tôi ra ngoài, anh đừng nghĩ về những gì tôi đã mua! Anh Đình, ngày ai tôi lại đến thăm anh!" Ưu Ưu phóng khoáng nói, nói xong cũng đi luôn.

Đường Thiếu Đình tức giận đến mức im lặng, Diệp Kiều đã cầm đũa dùng một lần gắp cơm cuộn. Đường Thiếu Đình chưa ăn một miếng gì từ lúc hôn mê đến giờ nhìn món cơm cuộn mình thích nhất bị cô ăn từng miếng từng miếng được. Anh lao tới cầm đũa dùng một lần gắp sủi cảo chưng tôm, há miệng ăn.

"Vừa rồi ai nói ngán?" Diệp Kiều vả mặt anh, Đường Thiếu Đình ôm hộp cơm ăn như hổ đói cũng không cãi lại.

Dù nghĩ đến là Ưu Ưu mua cũng không có cảm giác buồn nôn, chỉ cảm thấy rất đói, ăn rất ngon!

--

"Lục đội của các cậu đâu? Hình như nửa ngày nay rồi tôi không gặp anh ấy" Diệp Kiều đi từ phòng bệnh ra, nói với Quỷ Ảnh.

"Chị dâu, Lục đội đi có việc rồi, cụ thể là đi đâu anh ấy sẽ gọi điện nói với chị!" Quỷ Ảnh nói.

Nghe cậu ta nói vậy, Diệp Kiều gọi thẳng cho Lục Bắc Kiêu.

Trong điện thoại có tạp âm rất lớn, âm thanh này cô rất quen thuộc, là tiếng cánh quạt máy bay trực thăng khởi động, bởi vì không lâu trước đó cô mới ngồi nên nhớ rõ.

"Anh Kiêu! Anh đang ở đâu vậy?" Cô đi đến cửa thoát hiểm lớn tiếng hỏi, không nói to sợ anh không nghe thấy.

"Diệp Kiều! Anh biết thuốc giải ở đâu. Lúc trước có một nhà khoa học bị K2 khống chế. Anh ta đang ở Mỹ, anh muốn đến xem, em đừng lo lắng, Đường Thiếu Đình sẽ không chết được đâu!"

Tạp âm rất lớn, giọng của anh cũng rất to gần như là hét lên!

Có thuốc giải...

Diệp Kiều sững sờ, sau đó vô cùng khó hiểu hỏi: "Tại sao lúc trước anh không nói với em?! Em gọi điện anh mới nói vậy!"

Bình Luận (0)
Comment