Lầu hai của căn nhà người đàn ông độc thân chỉ có một phòng ngủ lớn và một phòng tắm cũng lớn không kém, anh đi lên lầu, cửa phòng tắm hơi hé, tiếng máy xấy tóc “Rồ rồ rồ” trong đó vang lên.
Anh cho cô năm phút, kết quả nữa tiếng rồi mà cô còn chưa xong.
Đúng là được đằng chân lấn lên đằng đầu.
Anh đi đến tủ quần áo, đổi một chiếc quần sạch, anh vừa mới cởi áo sơ mi ra, tiếng máy xấy tóc liên tắt, một bóng người bước ra khỏi nhà tắm.
Cô gái máy tóc nâu sẫm màu, mặc chiếc sơ mi trắng dài đến gối, lộ ra đôi chân ngọc ngà mềm mại trắng nõn, cổ áo sơ mi cởi ra mấy nút, theo đường viền áo, bờ vai cùng xương quay xanh gợi cảm lộ ra hấp dẫn ánh nhìn.
Cô khoanh tay bước nhẹ về phía anh, người đàn ông đứng cạnh tủ quần áo đen, để lộ thân trên vạm vỡ, cơ bụng tám múi chuẩn và đường nét nam tính gợi cảm.
Bình tĩnh, bình tĩnh, cũng không phải chưa từng thấy qua cơ bắp của người đàn ông này.
Năm đó được anh thả ra, cô được cậu cứu đi, giả trang vào trong quân doanh, mỗi ngày đều đối mặt với những người đàn ông mình trần tập luyện, nhưng cơ bắp của anh còn cứng hơn cả những người kia rất nhiều.
Nhưng mà đối mặt với anh, cô như hoa si bị anh câu dẫn.
Ưu Ưu âm thầm nuốt mộ ngụm nước bọt, nổ lực để bản thân bình tĩnh lại.
“Cô mặt quần áo của tôi?!” Đường Thiếu Đình hét lên một tiếng, bực mình trừng mắt nhìn con nhóc gợi cảm trước mặt, tức không phải là vì ô mặc quần áo của anh mà là anh bị cô khởi gợi dục vọng.
“Nếu anh không muốn tôi cởi ra trả anh nhé, tôi không sao cả.” Ưu Ưu vừa nói vừa muốn cởi ra.
Anh trừng mắt nhìn cô liền làm cô từ bỏ. Đừng xem cô có vẻ lớn gan, chủ động, ở cùng anh đều là cô trêu anh, nhưng thực ra cô cũng nhát lắm.
Đường Thiếu Đình lấy một bộ đồ đen trong tủ ra, thấy cô còn nhìn liền thẳng tay chỉ xuống lấu dưới.
Lúc Đường Thiếu Đình đi xuống lầu, trong phòng khách không có ai mà trong nhà bếp lại truyền ra tiếng động.
Cô gái đứng trước bếp, đang nấu mì, cô một tay đạp trứng bỏ vào nồi, bộ dáng thành thục, hai con chó lắc lắc cái duôi ngưởng cổ mà nhìn, bộ dạng đói khát vô cùng.
“Anh Đình, anh có ăn mì không, tôi nấu cho anh!” Ưu Ưu nhìn người đàn ông đứng ở của, lên tiếng hỏi.
Cô quả thật không xem mình là người ngoài mà.
Một mùi hương truyền đến làm cho anh cảm thấy đói, trong bụng dường như chỉ có rượu, “Tôi không ăn trứng, cho tôi thịt.”
Bỏ lại một câu rồi quay người đi.
Anh thế mà muốn ăn mì cô nấu.
Ưu Ưu kích động lắc đầu ngỏe eo, trong lòng hét một tiếng “ye”
Lập tức mở tủ lạnh tìm họp thịt bò trong đó, cô cho hai miếng thịt vào trong bát, hai con chó chảy nước dãi nhìn miếng thịt, “Chỉ được ăn một chút, lần sau mẹ sẽ trộm cho hai đứa ăn, được không?”
Hai con chó không ngừng lắc lắc cái đuôi.
Cho nên cô chinh phục được hai con chó chỉ cần dùng thịt đống hộp mà thôi.
Hôm nay cô cũng cho hai con chó này hai hộp thịt là chúng nó để cô vào nha, còn rất thân mật với cô nữa chứ.
Cô cũng đã dạy bọn chúng, trừ cô cho ăn thịt hộp ra, ai cho cũng không ăn, không được phép ăn.
Không thể người nào cho chúng ăn thịt hộp thì chúng liền bán đứng cha chúng được, chỉ có cô là có quyền đó thôi.
Mưa lớn vẫn không ngừng bên ngoài, trong phòng ăn, hai người đối diện nhau ăn mì, không khí rất hòa hợp, Ưu Ưu vừa ăn vừa than thở, nói đây là bữa ăn đầu tiên trong hôm nay,
“Cô có thảm hơn nữa cũng không có liên quan gì đến tôi, ăn xong thì lập tức rời khỏi nhà tôi” Ăn xong liền để một sấp tiền lên bàn.