Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1242 - Chương 1242:

Chương 1242:

Vốn dĩ quán bar đang náo nhiệt, lúc này hoàn toàn yên tĩnh, tất cả đèn đều được mở lên sáng trưng.

Ưu Ưu mặc quần áo đồng phục nhân viên màu trắng đen, tóc cột đuôi ngựa, gương mặt bình tĩnh, tất cả ánh mắt mọi người đều tập trung vào cô.

“Không phải của cô sao lại ở trên người cô?” Người cảnh sát nghiêm nghị chất vấn, sau đó móc cồng tay ra.

“Tôi làm sao biết, có người cố ý đổ tội cho tôi!” Ưu Ưu lớn tiếng phản bác.

“Chính cô ấy bán cho chúng tôi, hôm qua chúng tôi hẹn sẽ đến đây giao dịch!” Một thanh niên tóc vàng bị truy ra trên người có má túy nói với cảnh sát kia.

Cảnh sát kia bắt lấy tay Ưu Ưu, muốn còng tay cô lại thì bọ một cánh tay chặn lại, vẻ mặt Đường Thiếu Đình lạnh nhạt nhìn vị cảnh sát kia, “Tôi là ông chủ ở chổ này!”

“Anh Đình, nhân viên của anh bán ma túy, bị chúng tôi tại chổ thu được 2 nói mà túy, vật chứng nhân chứng đều có, chúng tôi phải bắt giữ cô ta!” Vị cảnh sát kia tỏ ra thiết diện vô tư nói, mặc dù ông ta cũng quen biết Đường Thiếu Đình.

“Anh Đình, em bị hãm hại!” Ưu Ưu vô lực nhìn anh kích động nói.

Bộ dáng vô lực làm cho người khác thương tiếc, anh đi đến trước mặt cô, nhìn cô nhỏ giọng nói, “Đừng sợ, anh Đình tinh tưởng em, em đi trước cùng bọn họ, phối hợp điều tra trong sạch, vĩnh viễn là trong sạch.”

Cô liền biết là anh tin cô.

Chỉ thấy Thập Tam Muội đứng đó không xa, thần sắc phức tạp, cô cũng không nói gì.

“Vâng” Ưu Ưu nhìn Đường Thiếu Đình sao đó ngoan ngoãn gật đầu, sau đó hai tay bị còng lại.

Cô lại bị người khác hãm hại ngay tại trước mắt anh, trong lòng anh tự nhiên muốn bảo vệ cô, thậm chí muốn ngăn cảnh sát kia mang cô rời đi.

Anh biết anh làm như vậy là không có lí trí, cũng không giúp gì được cho cô, chỉ làm tăng thêm phiền phức cho cô mà thôi.

Ưu Ưu bị mấy người cảnh sát kia mang đi, khách trong quán bar cùng đi hết, chỉ còn lại nhân viên trong quán và Thập Tam Muội, cũng người theo dõi quán bar của Đường Thiếu Đình.

“Anh Đình, Ưu Ưu sẽ không sao đâu, tôi tin cô ấy bị người ta hãm hại.”

“Cô ấy chỉ là một vô danh tiểu tốt, làm sao mà buôn bán ma túy chứ?!”

Mấy người trong quán không thể nào tưởng tượng nổi, Ưu Ưu lại buôn bán ma túy.

“Anh Đình, ra đây nói chuyện chút.” Nãy giờ Thập Tam Muội không nói đột nhiên lên tiếng, cô đi về một góc trong quán bar, Đường Thiếu Đình cũng đi theo cô.

“Anh Đình, vừa nãy em tận mắt thấy Ưu Ưu đem hai gói ma túy cho hai ngươi kia, cô ấy còn muốn giao thêm một gói thì cảnh sát đến!” Thập Tam Muội nhìn Đường Thiếu Đình, nhỏ giọng nói.

Đường Thiếu Đình sửng sốt, vẻ mặt không đổi chỉ cau mày nhìn Thập Tam Muội, dáng vẻ do dự.

“Anh Đình, em biết, anh không tin cô ấy sẽ làm việc này, bất quá cô ấy còn nhỏ tuổi, bị dụ dỗ nên đi lạc hướng là bình thường. Anh xem, em muốn đến sở cảnh sát làm nhân chứng giả cho cô ấy, luật pháp nước T đối với buôn bán ma túy xử rất nghiêm trọng, co thể sẽ ở tù mấy năm đó!” Thập Tam Muội là ra vẻ người tốt nói với Đường Thiếu Đình.

Cô ta đầu tiên nói với Đường Thiếu Đình rằng thấy Ưu Ưu bán ma túy, sao đó lại giả vờ nói muốn làm nhân chứng giả cho Ưu Ưu. Bởi vì cô ta biết rất rỏ, mặc dù côn đồ trong xã hội, nhưng anh cũng có nguyên tắc và giới hạn của mình, cái gì có thể đụng cái gì không, anh hiểu rất rỏ.

Cô nói như vậy một là để anh thấy được bộ mặt thật của Ưu Ưu, lại làm cho anh không nghi ngờ cô. Còn thể hiện cô là một người tốt nữa chứ!!

Bình Luận (0)
Comment