Sau khi biết được vị trí của cô, anh chạy như bay đến, không dám tưởng tượng một cô gái yếu đuối rơi vào tay bọn cặn bã sẽ như thế nào, nãy ở cửa kho hàng, anh đã nghĩ rằng cô đã bị bọn cặn bã này lăng nhục.
Kết quả, cô chẳng những không bị sao, còn đánh mười mấy người đàn ông đến đầu rơi nước chảy.
Kho hàng trống trải, trên mặt đất toàn tiếng kêu rên, Hoa ca cùng với đàn em của hắn ta trên mặt đều có vết roi, mười mấy người bọn họ bị một cô gái hai mươi mấy tuổi đánh, vết roi này giống như là con dấu sỉ nhục bọn họ.
Đường Thiếu Đình cuối cùng cũng ổn định lại tinh thần, nhìn cô, trong đầu toàn là hình ảnh lúc mới vào cửa nhìn thấy cô duỗi chân tạo thành hình chữ Mã, tay phải vung roi dài.
Buộc tóc đuôi ngựa, mặc đồ màu đen, nhìn giống y hệt một nữ hiệp.
Cô vậy mà biết võ.
“Anh Đình, vui không bất ngờ không?" Cô tủm tỉm nói với anh, bộ dạng rất nghịch ngợm.
Anh đang muốn mở miệng, ngựa con đã kêu lên: "Anh Đình cẩn thận."
Đường Thiếu Đình không có chút nào chần chờ nhanh chóng túm lấy Ưu Ưu, Hoa ca đang nhắm vào Ưu Ưu, Đường Thiếu Đình rút súng lục ra, bắn một phát vào cổ tay hắn ta, súng lục rơi xuống đất, hắn ta đau đến lăn lộn dưới đất.
Anh đi đến trước mặt Hoa ca, nửa ngồi xổm xuống, dùng súng đánh vào mặt hắn ta: "Ai sai mày làm vậy hả?"
“Đình, Anh Đình tha mạng, là Thái gia bảo tên nhóc, không, nói anh rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt, bắt phụ nữ của anh đi để dọa anh một phen." Hoa ca run giọng nói với Đường Thiếu Đình, vết súng ở cổ tay còn không ngừng chảy máu, đau đến nỗi hắn ta nhăn nhó mặt mày, lúc nào cũng có thể ngất đi.
Quả nhiên.
Đường Thiếu Đình cười lạnh, đứng lên, nhìn về phía Ưu Ưu: "Bọn họ bị thương còn em thì không."
Tuy rằng nhìn thoáng qua cô không hao tổn gì cả.
“Anh Đình, chúng tôi chưa đụng tới tiểu thư Ưu Ưu, là cô ấy muốn đánh chết chúng tôi." Hoa ca vội vàng bò lên, quỳ xuống đất kêu oan, bị roi quật vào rất đau đấy.
Trăm triệu lần không nghĩ tới tiểu mỹ nhân dễ thương này biết đánh nhau.
Ưu Ưu lạnh lùng mà nhìn con chó cặn bã lúc trước còn ngạo mạn bây giờ lại quỳ dưới đất xin tha, nhấc chân lên đá hắn ta, một đá này liền đem Hoa ca đá đến ngất xỉu, ngã trên mặt đất.
“Anh Đình, lúc anh không có ở đây sao em có thể bị bọn họ bắt nạt được, em tự biết bảo vệ mình." Khi nhìn anh, vẻ mặt cô rất ngoan, tươi cười xinh đẹp, hai tay ôm lấy cánh tay anh, nói.
“Kẻ lừa đảo.” Đường Thiếu Đình trừng mắt nhìn cô, cắn răng nói.
Thật giống như khi biết cô không phải là đồng tính giống nhau.
Cái này kẻ lừa đảo này, lừa anh là người đồng tính, bây giờ lại lừa anh biết võ.
“Em lừa anh gì đâu." Vẻ mặt Ưu Ưu vô tội, vứt roi dài trong tay đi, bị anh lôi đi ra khỏi kho hàng.
Cô bị người đàn ông khóa ngồi trên xe máy, đội mũ lên, lại lấy một cái mũ khác đội cho cô, sau khi đội xong, hai tay cô ôm chặt lấy eo của anh.
Cứu binh của Hoa ca lúc chạy tới không đuổi kịp bọn họ.
Cửa mở lại bị đóng lại, hai tên ngựa con muốn vào lại bị ngăn lại ở bên ngoài, Ưu Ưu đi tới quầy bar muốn uống ít nước.
“Em đứng lại giải thích hợp lý cho anh, rồi mới đi làm cái khác." Biểu cảm người đàn ông nghiêm túc, giống như là trưởng bối nói chuyện với đứa nhóc hay nói dối.
“Giải thích cái gì?” Ưu Ưu xoay người, vẻ mặt vô tội.
Cô biết rõ rồi mà còn cố hỏi.
Biểu cảm của anh trở nên nghiêm túc, không nói chuyện, ép cô mở miệng.
“Chú em là vệ sĩ nên đánh nhau rất giỏi, từ nhỏ đến lớn, em là do chú dạy dỗ." Ưu Ưu nhìn anh, ủy khuất nói.
“Lúc em bị bọn vay nặng lãi đuổi giết, tại sao lại không phản kích?" Đường Thiếu Đình lạnh lùng nói, nghiêm khắc đến mức giống như một giây sau có thể đánh mông cô, Ưu Ưu sợ tới mức nhíu mày.
“Rõ ràng biết đánh nhau, lại lừa anh, Ưu Ưu, rốt cuộc em có ý gì." Anh tiếp tục đen mặt hỏi, bộ dạng cực kỳ dọa người.
Nhớ tới cô bị bọn cho vay nặng lãi đuổi giết, sợ tới mức nhanh chóng trốn ở phía sau anh, ngực anh kịch liệt phập phồng.
Ưu ưu ngẩng đầu nhìn anh: "Anh Đình, anh nghi ngờ em cái gì, em bị người xấu đuổi giết, anh vừa vặn anh hùng cứu mỹ nhân, đang lãng mạn như vậy nếu em giải quyết thì còn gì nữa."
Cô đúng lý hợp tình mà giải thích.
Còn có cảm giác như đang giận anh
Đường Thiếu Đình bị lời giải thích của cô nói đến có hơi ngốc, bị đuổi giết còn không đánh trả mà đợi anh tới cứu cô?
“Vậy em cũng chưa từng nói cho anh biết." Anh đi lên, đến trước mặt cô trừng mắt nói.
“Vì sao chứ? Vì em muốn lúc em ở bên anh không cần tự mình động thủ, muốn anh bảo vệ em, như vậy không vui hơn à?" Ưu Ưu phản bác, nghịch ngợm nói.
Đường Thiếu Đình cắn răng, lại lần nữa bị cô chọc giận: "Vui cái gì, sợ thì có, lúc em bị bọn họ bắt đi, anh không tìm được sợ rằng bọn họ đã khinh nhục em."
Đôi tay nắm chặt lấy hai vai cô, anh hung tợn nói.
Ưu Ưu nghĩ thầm, nếu đêm nay anh kịp thời đuổi tới, cô cũng sẽ không bại lộ thân phận.
“Anh Đình phải mừng cho em chứ." Ưu Ưu muốn duỗi tay sờ mặt anh, lại bị anh ngăn lại.
“Còn nữa." Anh nghiêm khắc nói, không bị những lời làm nũng của cô lay động: "Gạt anh là phụ nữ, gạt anh biết võ, Ưu Ưu anh không biết em còn gạt anh gì nữa không.
Cô thật đúng là cái kẻ lừa đảo
“Đường Thiếu Đình, sao anh lại nghi ngờ em, lần đầu tiên anh cứu em em đã nhất kiến chung tình với anh rồi, toàn bộ Phố người Hoa ai mà lại không biết anh Đình không gần nữ sắc chứ? Em cũng chỉ có thể lừa anh là đồng tính, lừa anh thích phụ nữ, mới có thể cùng anh nói nhiều hơn chút, bằng không anh sẽ tránh em như tránh tà vậy." Ưu Ưu không những không chột dạ, vẻ mặt u oán.
“Với lại, em biết trong lòng anh chỉ có chị Kiều, vậy nên mới không dám nói cho anh biết em là phụ nữ thật, em sợ anh đuổi em đi. Bởi vì em là đồng tính, anh còn bảo em giả làm bạn gái anh, tuy là giả nhưng lúc đấy em cũng rất vui vẻ, sợ anh biết em là nữ, đến cả cơ hội giả mạo anh cũng không cho." Nói xong hốc mắt cô đỏ lên, bởi vì đây là lời thật lòng.
Cô nếu không nói mình là người đồng tính, thật sự sẽ không tiếp cận được người đàn ông thâm tình có bạch nguyệt quang trong lòng này.
Đường Thiếu Đình bị lời nói của cô làm chấn động, đột nhiên lại đau lòng trước kia cô nguyện ý thích anh.
“Anh nói xem em có thể có ý gì, cho rằng em là người xấu cố tình tiếp cận anh, muốn giết anh sao, có bao giờ em dám hại anh không hay toàn là anh bắt nạt em?" Ưu Ưu nhìn anh, hốc mắt đỏ lên, lớn tiếng chất vấn hỏi lại.
“Lừa anh là đồng tính, vì muốn tiếp cận anh mà ở trước mặt anh không động thủ đánh nhau, là muốn anh bảo vệ em, nếu anh cảm thấy là em lừa anh vậy thì chúng ta chấm dứt đi." Ưu Ưu nói xong, lau nước mắt, xoay người đi, một bộ dạng ủy khuất.