Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1316 - Chương 1316:

Chương 1316:

Tiêu Đề: Con mẹ nó ai là thiếu gia của anh?! Cút!

Xe bọc thép không chút kiêng dè gì đâm mạnh vào căn cứ, không có binh lính nào dám ngăn chỉ trơ mắt nhìn nó lao ra khỏi cửa căn cứ, nghênh ngang rời đi!

Phòng chỉ huy của tư lệnh quân đội.

Tổng tư lệnh tướng quân Long mặc quân trang nhìn cảnh tượng trên mà hình lớn rồi đập xuống bàn làm việc!

"Hiện tại Long Ngạo thế nào?" Ông lớn tiếng nói.

"Báo cáo thủ trưởng! Thượng tá Long bị trọng thương đang cấp cứu trong bệnh viện! Đội trưởng Lôi Kiêu của của Mũ nồi đỏ hi sinh, sĩ quan đặc chủng sói xám hi sinh, mấy chiến sĩ bị thương!" Một sĩ quan đứng lên báo cáo.

"Các anh chắc chắn là do tiểu công chúa Ưu Ưu gây ra?!" Tướng quân Long đau lòng nhức đầu nói.

Các sĩ quan đang ngồi cũng lắc đầu thở dài.

"Báo cáo thủ trưởng! Vô cùng chính xác! Hiện tại tiểu công chúa đã trốn về vương thất, mời thủ trưởng chỉ thị!" Sĩ quan lại nói.

Tướng quân Long quay lưng lại!

"Nhất định là Ưu Ưu đã bị vương hậu khống chế! Các cậu lập tức dẫn quân cưỡng chế bắt cô ấy về đây! Con bé không thể biến thành công cụ giết người cho vương hậu được!" Tướng quân Long xoay người trầm giọng nói.

...

Mặc dù quân đội dẫn người đến hoàng cung bắt Ưu Ưu nhưng bị quốc vương ngăn cả, dường như ông ta che chở cho vương hậu, không cho quân đội dẫn Ưu Ưu đi!

Vương hậu thỏa mãn nhìn Ưu Ưu mặc đồ ngụy trang, mặt không đổi, cô là một cỗ máy giết người

Đứng bên cạnh cô là Y Thần.

"Lần này dù cô ta có tỉnh táo cũng thành tội phạm truy nã của quân đội! Y Thần, anh đúng là giúp tôi được việc tốt!" Vương hậu đắc ý nói, ánh mắt nhìn vào mặt Ưu Ưu.

Y Tần lại đang cắt móng tay chơi chơi, khóe miệng cong lên vui vẻ, "Chỉ cần bà cho bé gái ăn đủ đồ hộp thì đều dễ nói cả."

--

Một chiếc du thuyền cập bờ, sáu người đi từ du thuyền xuống gồm một nữ năm nam toàn bộ đều đeo kính râm. Họ đi về phía Đường Thiếu Đình đeo kính râm mặc áo somi đen đứng ở bên bến tàu.

"Đường tiên sinh!" Sáu người đồng thanh nói.

Sau khi Đường Thiếu Đình gật đầu chào hỏi họ xong, mấy người đi đến chỗ vắng vẻ, Đường Thiếu Đình lấy bản đồ hoàng cung ra cho họ xem.

Chỉ chốc lát sau sáu người tản đi, Đường Thiếu Đình lên xe máy thì nhận được điện thoại.

"Anh Đình! Người tới rồi sao?" Giọng của Diệp Kiều vang lên.

"Đến rồi! Em gái Kiều, cảm ơn!" Anh trầm giọng nói, vẻ mặt hơi nghiêm túc, không cợt nhả như trước.

"Đây là ý của anh Kiêu, cũng là át chủ bài trong tay anh ấy! Nhất định Ưu Ưu sẽ không sao đâu!" Diệp Kiều chân thành nói.

Mặc dù bình dấm chua Lục hay ghen nhưng lúc quan trọng thì rất thoải mái!

Đường Thiếu Đình lái xe máy về đến cửa nhà, một chiếc xe sang dừng lại cách đó không xa. Một người đàn ông mặc âu phục đeo kính đen bước xuống xe đi đến trước mặt anh, cung kính cúi đầu gọi: "Thiếu gia!"

Đường Thiếu Đình lấy kính râm xuống, nheo mứt nhìn người đàn ông xa lạ trước mặt rồi lại nhìn chiếc xe dài sang trọng phiên bản giới hạn kia, thoáng qua đã hiểu người trước mặt là ai, "Con mẹ nó ai là thiếu gia của anh?! Cút!"

Anh ngang ngược mắng rồi quay người đi.

"Thiếu gia! Chủ tịch ở trên xe ạ!" Người đàn ông mặc âu phục đeo kính đen lại nói

Đường Thiếu Đình giống như đang nghe chuyện cười, anh càng không khách khí nói: "Mẹ kiếp có chuyện gì?!"

Lúc đó trên chiếc xe cách đó không xa, cửa kính của chỗ ngồi phía sau trượt xuống lộ ra khuôn mặt cửa người đàn ông già đeo kính râm.

Là người cả đời này anh không muốn gặp lại!

Cha ruột anh!

"Thiếu gia! Chủ tịch nói:- "

"Nói cho ông ấy biết, ông ấy có chết tôi cũng không đi thắp cho ông ấy một nén nhang đâu!" Người đàn ông mặc âu phục đeo kính râm còn chưa kịp nói xong đã bị Đường Thiếu Đình cắt ngang, anh quay người muốn vào cửa.

"Đình tử! Con không muốn biết nội tình của đương kim vương hậu sao?!" Lúc này ông cụ trên xe cất giọng nói.

Bình Luận (0)
Comment