Tiêu Đề: Giết chết con chó kia!
Trong màn đêm u ám, Ưu Ưu lặng lẽ bước ra khỏi phòng và đi về phía cung điện của quốc vương.
Ngay lúc cô đi đến ngã rẽ đột nhiên phát hiện có động tĩnh, cô dừng bước, "Ưu Ưu!"
Một giọng nữ trầm thấp truyền đến, cô quay người nhìn cô gái mặc trang phục thị nữ nhìn không quen mặt, không giống người trong cung.
"Ưu Ưu, tôi tên Vô Ảnh! Là cấp dưới của Kiêu thần!" Vô Ảnh thấp giọng nói.
Ưu Ưu đã nhớ cô ấy là ai, lúc trước đôi vợ chồng chị Kiêu đến nước T đều đưa họ theo!
"Cô đến thế nào?!" Cô nhẹ giọng nói, ánh mắt lướt nhìn bốn phía. Hai người ẩn nấp vào sau một bình hoa lớn, người bình thường không phát hiện ra dduwjocj.
"Là Đường tiên sinh tìm chúng tôi đến giúp cô!" Vô Ảnh nhỏ giọng nói.
Quả nhiên anh đã nhận thấy sự khác lạ của cô vào đêm hôm đó, cô cũng biết rằng những lời tàn nhẫn mà anh nói đều là để hợp tác với diễn xuất của cô!
"Nói ngắn gọn! Cha tôi cũng chính là đương kim quốc vương bị vương hậu thôi miên sâu. Hiện tại ông ấy chính là con rối dưới tay bọn họ! Tôi cố ý giả bộ bị bọn họ thôi miên thành công là muốn ở lại đây điều tra rõ ràng rốt cuộc cha tôi tỉnh thế nào." Ưu Ưu thấp giọng nói.
Ngày ấy cô đi vào phòng Y Tần nhìn thấy những mô hình của những bài kiểm tra tâm lý kỳ lạ đó và hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Cô là lính đặc công đã trải qua nhiều đợt kiểm tra tâm lý, làm sao có thể dễ dàng bị thôi miên, hơn nữa cô cũng rất thành thạo thói quen thôi miên, chỉ là giả vờ bị thôi miên.
"Tất nhiên ông ta sẽ thôi miên, nên giải trừ khống chế với quốc vương sao?"
Ưu Ưu gật đầu, mấy ngày gần đây cô đã tận mắt nhìn thấy y Tần thôi miên cha cô thế nào, có rất nhiều lần ông đã tỉnh lại sau đó lại bị khống chế!
"Các cô đã tới thì việc này không nên chậm trễ nữa. Nhân lúc vương hậu không có ở phòng ngủ của quốc vương, các cô trói Y Thần lại, đúng, chó của ông ta cũng phải mang theo!" sau khi Ưu Ưu quyết định xong thì nói.
"Không có vấn đề gì!" Vô Ảnh nói rồi lại nhỏ giọng bàn kế hoạch với Ưu Ưu. Sau đó Ưu Ưu lặng lẽ vào phòng ngủ của quốc vương.
Y Thần thấy ba tên thị vệ xông tới còn định thôi miên họ, nhưng cái đó hoàn toàn không có tác dụng với Quỷ Ảnh Thánh Ảnh! Ông ta nhanh chóng bị trói đi, con chó màu trắng đó cũng bị trói bịt miệng đưa đi.
...
Nhà vua nằm bất động, Ưu Ưu biết sau khi bị thôi miên sẽ ở trạng thái mê man một đêm, chỉ có ban ngày mới ở trạng thái thôi miên.
Hai người đang canh cửa phòng ngủ, một người gác cầu thang, hai người đang giữ nhà thôi miên Y Tần, Vô Ảnh ôm con chó kia.
Ưu Ưu cầm môt cái trâm trên tay đi đến bên cạnh quốc vương đâm vào ngón tay trái của ông, chẳng mấy chốc quốc vương đang mê man có động tĩnh...
Ông ngồi dậy nhìn Ưu Ưu với vẻ mặt kinh ngạc, lại nhìn mấy thị về trong phòng thì càng kinh ngạc hơn.
"Ưu Ưu! Con đang làm gì vậy?! Vương hậu đâu?!" Quốc vương không thấy vương hậu, cảm xúc có chút kích động.
"Y thần!" Ưu Ưu không để ý tới quốc vương, trừng mắt với Y Thần, nghiêm nghị nói.
Y Thần kia sợ như con chó rụt cổ lại.
"Rốt cuộc ông có để quốc vương tỉnh không?!" Ưu Ưu tiến lên túm lấy cổ áo ông ta.
"Vô Ảnh, giết con chó kia đi!" Cô biết Y Thần quan tâm con chó này nhất!
Vô Ảnh lập tức lấy dao găm ra đặt trên cổ con chó kia.
"Không được!" Y Thần lớn tiếng nói, vẻ mặt hoảng sợ!
"Không muốn chó chết thì ông mau làm quốc vương tỉnh dậy đi! Tôi biết ông làm được!" Ưu Ưu hung dữ nói.