Tiêu Đề: Người chà đạp cậu hỏng, chính là cô!
Cái đồ khốn xấu bụng này!
Cuối cùng Ưu Ưu mắng câu này ở trong lòng, chìm vào mộng đẹp……
Khi rửa sạch vết bẩn trên người cô, khóe miệng anh cong lên, không làm bất cứ bảo vệ nào, lần này cô có thể mang thai không đây? Đời này của bọn họ, đứa bé đầu tiên sẽ là con gái nhỉ? Là Đường Đường sao?
Đường Đường là một đứa trẻ thân thể yếu đuối, hiểu chuyện, hiểu chuyện, lại biết lo lắng cho người khác.
Cô bé luôn lo lắng đến ba mẹ là bọn họ, cũng do anh làm ba mà hồ đồ, khiến cô bé hao hết tâm tư tác hợp ba mẹ!
Nghĩ đến những chuyện kiếp trước, anh ôm chặt Ưu Ưu ngủ say, nhẹ nhàng hôn lên sợi tóc cô. Anh không vội vã nói cho cô, anh cũng nhớ rõ chuyện kiếp trước, cũng không hỏi cô biết bao nhiêu việc kiếp trước, làm sao mà biết, sợ cô cho rằng, anh là bởi vì áy náy khi biết chuyện kiếp trước mới đi tìm cô.
Thật ra dù không biết, anh cũng muốn đi tìm cô từ sớm, chỉ là không hạ được mặt mũi, càng không biết cô nhớ rõ chuyện kiếp trước.
Anh ôm chặt lấy cô, an tâm chìm vào mộng đẹp……
Anh muốn siết chết cô đấy à?!
Một giấc ngủ dậy, Ưu Ưu có chút thở không nổi phát hiện mình bị anh ôm chặt vào trong ngực, cô tức giận nghĩ.
Cô giật giật, nhưng anh lại càng ôm chặt hơn, như sợ cô chạy mất.
Mà đúng là anh sợ cô chạy thật!
Mở mắt ra, anh nhìn cô không ngừng chuyển động đôi mắt to đen nhánh trong ngực, cảm giác hạnh phúc nảy lên trong lòng anh, “Đường phu nhân, chào buổi sáng!”
Giấc mộng kia rất dài, trong mộng, người ngoài đều gọi cô như thế, chỉ có anh, vẫn luôn gọi cô bằng tên.
Ưu Ưu có chút sững sờ, “Ai là phu nhân của anh! Anh đã quên, anh là trai bao đứng đầu tối hôm qua tôi gọi à!”
“Anh là trai bao hàng đầu cả đời của em!” Đường Thiếu Đình da mặt dày cười nói.
“Anh mà làm được cả đời sao? Không đủ tư cách!” Ưu Ưu giãy giụa bò dậy, khí phách nói.
“Anh còn chưa đủ tư cách? Hai lần đã có thể làm em chết ngất rồi!”
“Đường Thiếu Đình! Anh câm miệng!” Cô hung tợn ngắt lời thô tục của anh! Nhìn những đạo cụ trong phòng, cô rất muốn trói anh lại, dùng roi quất, còn muốn nhỏ nến, rồi dùng khối đá, để anh cảm nhận một chút hai đầu nóng lạnh!
Ưu Ưu tưởng tượng ra hình ảnh đó.
Anh da mặt dày lại cười, rồi siết cô lại, Ưu Ưu hoàn hồn, vội vàng xuống giường, trốn khỏi anh rất xa, trợn trắng mắt với anh.
“Tiểu Thất đâu?!” Cô túng dục quá độ, lúc này mới nhớ tới, hình như bọn họ đã bỏ quên Tiểu Thất!
Đường Thiếu Đình cũng mới nhớ cháu mình!
Thấy Ưu Ưu mang vẻ mặt nôn nóng, vẻ mặt anh lạnh nhạt nói: “Thằng bé đã là đàn ông hai mươi tuổi rồi, còn có thể đi lạc được sao? Đừng lo, anh bảo người đi hỏi!”
Trong phòng khách lớn, hai người nằm trên giường lớn trắng tinh, ga trải giường với đệm chăn hỗn độn. Ở vị trí giường lớn có một chàng đẹp trai có mái tóc đen đang ngồi trong góc trong, đôi tay cậu siết chặt chăn, chăn bọc lấy ví trí từ phần nách trở xuống của cậu, lộ ra đường cong cơ bắp của hai vai thon gầy và rõ ràng.
Trên vai cậu có dấu răng, trên làn da màu mật có vết cào, phối hợp với vẻ mặt nghẹn khuất của cậu, như kiểu sống sờ sờ bị người chà đạp, đạp hỏng!
Đôi mắt xinh đẹp như đá quý màu đen dừng ở hình bóng cô gái cách đó không xa, đứng ở mép giường, đang mặc quần áo, ánh mắt cậu u oán, người chà đạp anh hỏng, chính là cô!
Cô gái đưa lưng về phía cậu, mặc áo sơmi màu trắng, buộc gọn mái tóc như thác nước màu đen, chỉ chốc lát sau, cô cầm dây buộc tóc, động tác lưu loát buộc một cái đuôi ngựa.
Cô xoay người, vừa hay đối diện với đôi mắt u oán xinh đẹp.
“Tối hôm qua tôi bị người khác tính kế, chắc anh cũng hiểu rõ!” Với vẻ mặt và biểu cảm bình thản như hoa dành dành, cô lạnh nhạt nói với chàng trai to xác bên trong giường đang mang vẻ mặt u oán.
Trông cô thong dong giống như tra nam chơi con nhà người ta, rồi nói câu “Tối qua tôi uống nhiều!” vậy!