Tiêu Đề: Bóng đèn! Lại còn 1000W!
Anh thế mà lại bị cô làm như không thấy một cách hoa lệ!
Đường Thiếu Đình buồn bực nhìn hai con người chơi game thành nghiện, tức giận đến mức rất muốn rút điện đi cho rồi! Nhưng anh nào dám?!
Đều tại Tiểu Thất thúi!
Thằng nhóc thúi này cố ý đến để ngỗ nghịch với anh!?
Ngay trước mặt Ưu Ưu anh nào dám mắng cậu, đánh cậu, chỉ có thể dùng ánh mắt sắc bén nhìn chòng chọc thằng nhóc vô liêm sỉ này thôi.
Dạ Thất đang đánh giết với Ưu Ưu, luôn cảm thấy phía sau dường như có cái gì đó đang đâm vào cậu vậy, đánh xong một màn, rốt cuộc cũng hơi rảnh tay, cậu xoay mặt lại, phát hiện chú Đình của mình đang dùng ánh mắt sắc như dao nhìn mình, cậu sợ hãi run lên một cái, vội vàng hèn nhát nhìn sang thím Đình bằng con mắt cầu xin giúp đỡ.
“Thím Đình, chú Đình muốn giết con!”. Giọng điệu rất là uất ức.
Đường Thiếu Đình tức giận đến mức nhìn cậu chằm chằm, giơ tay lên định đánh cậu, bị Ưu Ưu bắt tại trận, cô lấy tai nghe xuống, khoanh hai tay trước ngực, nghiêm mặt nhìn chòng chọc anh: “Đường Thiếu Đình! Anh muốn làm gì?”
Người đàn ông ngang ngược lập tức sợ hãi: “Cục cưng, anh nào có muốn làm gì đâu?”
“Chú Đình! Rõ ràng chú muốn giết con!”. Dạ Thất oán hận nói, cậu có thím Đình làm chỗ dựa, cậu không sợ anh đâu!
Đường Thiếu Đình tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi, tên khốn này, ngày mai cút về quê đi!
“Bà Đường, em đừng nghe nó nói bậy, anh yêu ai yêu cả đường đi còn không kịp ấy chứ! Ngồi lâu như thế, mệt chết đi được nhỉ!? Về phòng đi, ông xã đấm bóp cho em, có được không?”. Trước tiên anh cười nói một cách giả tạo, sau đó cúi người, xoa bóp hai vai cho cô, nghiêng đầu bên tai cô, nhẹ nhàng dụ dỗ.
Đấm bóp?
Haha…!
Đấm đấm đấm, đấm lên giường luôn đúng không?
Cô không ngốc đâu!
Còn hở cái là gọi “bà Đường”!
Chưa đâu ra đâu cả!
“Chú Đình, chú già chú đi nghỉ ngơi trước đi, đêm nay con phục vụ thím Đình chiến đấu suốt đêm!”. Dạ Thất không sợ chết mà nói.
Đường Thiếu Đình nghiêm khắc nhìn cậu chằm chằm, Dạ Thất vội vàng diễn trò, đưa tay vỗ bụng: “Thím Đình! Con đói rồi! Hình như chúng ta vẫn chưa ăn cơm tối!? Muốn ăn đồ nướng quá!”
Mày muốn ăn cái bíp!
Đường Thiếu Đình hung ác nói trong lòng.
“Nghe con nói xong thím cũng đói bụng! Đường Thiếu Đình, anh đi mua đồ nướng cho Tiểu Thất đi, đúng rồi, em muốn ăn mì xào, súp tôm yum, cơm chiên dứa với salad xoài xanh!”. Ưu Ưu lạnh lùng sai bảo.
Đường Thiếu Đình vội vàng ghi nhớ những thứ cô muốn ăn: “Ngoan, chờ đó!”
“Chú Đình! Con muốn ăn thịt xiên nướng với cá nướng! Cay vào! Cay siêu cấp vô địch ấy! Đúng rồi, thêm một phần cơm vịt nữa!”. Dạ Thất nhìn bóng lưng của chú Đình, vội vàng nói với theo.
Đường Thiếu Đình tức giận muốn quay lại đánh chết cậu!
Đêm hôm khuya khoắc, anh cưỡi xe máy đến khu phố ăn vặt nổi tiếng nhất, giống những thứ mà hai vị tổ tông kia muốn ăn, không dám quên một thứ gì, vì kiểu gì anh cũng phải quay lại mua cho xem!
Lúc anh về đến nhà thì thấy không có Ưu Ưu ở đó, hình như vào phòng vệ sinh rồi, chỉ có Dạ Thất, anh thả một đống đồ ăn xuống, hùng hổ đi về phía cậu, Dạ Thất sợ hãi đến mức vội vàng né tránh.
“Chú, chú Đình, chú, chú đừng em con động thủ, con luyện võ từ nhỏ, cấp dưới của Lục đại ma vương cũng đánh không lại con đâu đấy!”. Dạ Thất vừa lùi lại vừa nói.
Trông rất là hèn hạ.
“Thằng nhóc thúi! Ngày mai đi chuyến bay sớm nhất cút về cho chú!”. Anh cảnh cáo Dạ Thất.
“Con không về đâu!”. Dạ Thất lớn tiếng phản bác, sau khi về, nhất định phải đến 301 khám, chắc chắn sẽ gặp lại “bên hồ Đại Minh”!
“Mày chết dí ở đây làm gì?! Bóng đèn! Lại còn 1000W!”. Đường Thiếu Đình vừa ghét bỏ vừa khoa tay múa chân thành hình cái bóng đèn.
“Thím Đình! Chú Đình muốn đuổi con về nhà!”. Dạ Thất thấy Ưu Ưu quay lại thì vội vàng nói, trông rất ấm ức.
“Tiểu Thất! Được rồi, thím đưa con về hoàng cung!”. Ưu Ưu lên giọng nói, sau đó xoay người rời đi.