Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1388 - Chương 1388:

Chương 1388:

Dạ Thất cảm nhận rõ ràng ánh mắt anh nhìn tới mà còn nhìn anh một cái, không thức thời mà dám cầm tay cô, lại còn nắm tay cô nhét vào trong túi áo khoác.

Muốn tạo phản sao?

Lục đại ma vương cố nén cơn xúc động muốn xông tới đánh Dạ Thất một trận.

Người phụ nữ ưu nhã, cậu thiếu niên đẹp trai, vô cùng đẹp đôi, nào giống mẹ con chứ? Giống tình nhân hơn.

Càng nhìn càng khiến bình dấm trong lòng anh chua thêm một chút.

Bầu không khí cũng bị nhiễm vị chua, lan tới khiến Diệp Kiều sợ hãi muốn rút tay về, nhưng lại giống như muốn bất chấp tất cả mà nắm chặt bàn tay con trai nhỏ.

Dạ Thất trong lòng cũng cảm thấy run sợ. Cậu mới đầu còn trông cậy vào sự bảo vệ của Kiều nữ vương, nào ngờ, cô còn lo lắng hơn.

Lục đại ma vương có độc mà.

“Tư lệnh Diệp! Ngài là tư lệnh của nhà ta mà!” Dạ Thất khom lưng nói nhỏ bên tai cô.

Đúng.

Cô là tư lệnh, cô sợ gì Lục Bắc Kiêu!

Kiều nữ vương lập tức lấy lại khí thế, thân mật mà nghiêng người dựa vào cánh tay của Dạ Thất, đi tới bên cạnh mấy người Đường Thiếu Đình, trực tiếp làm lơ người nào đó đang đen mặt như Bao Công.

!!!

Lục đại ma vương: Hai mẹ con nhà này, làm thật tốt lắm!

Bởi vì đây là ở bên ngoài, anh chỉ có thể nén nhịn, không thể phát hỏa với hai người.

Trên xe, Đường Thiếu Đình vẫn luôn quan tâm hỏi han Ưu Ưu, sợ cô không thích ứng được với cái thời tiết âm mười mấy độ này mà sinh bệnh. Hiện giờ ngồi trên xe ấm, Ưu Ưu cảm thấy thoải mái hơn nhiều.

Dù sao, tham gia quân ngũ 6 năm, thân thể cô cũng không yếu như vậy, chủ yếu là bởi vì mang thai nên mới có chút cẩn thận.

Diệp Kiều chuẩn bị cho Ưu Ưu và Đường Thiếu Đình một khu biệt thự riêng, cũng ở phía Tây thành phố, cách khu nhà ở của hai người không xa. Khung cảnh trong khu biệt thự này không tồi, dù hiện giờ là mùa đông nhưng cây cối vẫn tươi tốt xanh um.

Mùa Đông, mặt trời xuống núi sớm.

Về tới biệt thự, trời đã hoàng hôn.

Ưu Ưu được Đường Thiếu Đình đỡ xuống xe. Dạ Thất chủ động dỡ hành lý xuống cho hai người.

Vừa tiến vào cửa biệt thự đã thấy Diệp Thành đeo tạp dề đứng ở cửa, tươi cười chào đón.

“Hello, anh Thành!” Đường Thiếu Đình nhìn thấy “chiến hữu” Diệp Thành thì cao giọng gọi.

Diệp đại thành tử nhiệt tình tới đón, đấm một cái vào ngực Đường Thiếu Đình, “Người anh em, thần tốc a, nhanh như vậy đã có vợ!”

Đường Thiếu Đình đắc ý cười, “Em bé cũng có luôn!”

Diệp đại thành tử đưa ngón tay cái lên, “Giỏi, rất giỏi.”

“Vợ à, đây là Diệp Thành, làm bạn với anh ở K2 1 năm!” Đường Thiếu Đình giới thiệu Diệp Thành với Ưu Ưu.

“Chào anh Thành.” Ưu Ưu mỉm cười chào.

“Chào em dâu, chào em dâu, mau vào trong phòng đi, bên ngoài lạnh quá! Anh nghe chỉ thị của em gái, chuẩn bị một bữa tiệc chào đón hai người!” Diệp đại thành tử nói, nhiệt tình dẫn mọi người vào trong nhà.

Mấy người nhà họ Lục giúp bọn họ đưa hành lý vào trong nhà. Dạ Thất vẫn luôn đi bên cạnh Diệp Kiều, không dám đơn độc ở bên cạnh Lục đại ma vương, thậm chí nghĩ buổi tối sẽ ăn vạ ở đây, không trở về nhà!

Trong biệt thự đã mời tới sẵn 2 dì giúp việc, một dì phụ trách việc dọn dẹp, một dì phụ trách nấu nướng. Sau khi mọi người vào nhà, dì giúp việc bưng trà với điểm tâm lên. Vì trong nhà có người mang thai nên ba người đàn ông không hút thuốc. Chỉ một lát, Lục Bắc Kiêu với Diệp Thành đều bị Diệp Kiều đẩy vào bếp nấu cơm.

“Tiểu Thất đâu?” Ưu Ưu vừa hỏi vừa há mồm ăn một miếng hạch đào (hạt óc chó) chồng đút cho. Diệp Kiều nói, thai phụ nên ăn một chút hạch đào mỗi ngày, có lợi cho phát triển não bộ của thai nhi, nên Đường Thiếu Đình lập tức lột vỏ hạch đào cho Ưu Ưu.

Diệp Kiều chỉ chỉ lên lầu, lắc đầu thở dài. Nhà có con trai lớn trưởng thành, cô có thể cảm nhận được con trai có tâm sự, vẫn là chuyên của đêm hôm đó.

“Chị Kiều, Tiểu Thất trong thời gian này chịu ủy khuất. Nếu không phải bọn em muốn tới đây, chắc chắn Tiểu Thất còn muốn tránh ở bên đó một thời gian!” Ưu Ưu thấp giọng nói.

Bình Luận (0)
Comment