Tiêu Đề: Cô sẽ không thật sự bị cậu mắng đến mức đau buồn đấy chứ!?
Ngay sau đó, Dạ Thất gửi biểu tượng cảm xúc trong hệ thống QQ, dao găm, người tiểu nhân, dao phay, nhìn như một tiểu nhân tay trái cầm dao găm tay phải cầm dai phay vậy. Thời đại này vẫn chưa có gói biểu tượng cảm xúc, chỉ có biểu tượng của hệ thống thôi, nếu không thì…nhất định cậu sẽ gửi cái biểu tượng cầm một thanh đao dài 40m cho xem!
Hạ Hòa không khỏi bật cười.
Ông nhỏ Thất: Kéo vào sổ đen!
Tiểu Hạ: Đừng đừng đừng, tôi đi khởi động máy tính, trồng lại, để cho cậu trộm, có được không?
Gửi xong Hạ Hòa mới nhận ra, cái giọng mình thế mà lại trông cứ như đang dụ dỗ cậu, hoàn toàn khác với thái độ đối xử với cậu lúc ở bệnh viện, lúc đó, cô chỉ biết quản lý cái tên bệnh nhân vô cùng không nghe lời này thôi!
Mà cô thật sự xuống giường, đến bên bàn, mở máy tính xách tay ra.
Dạ Thất đang muốn hạ quyết tâm tàn nhẫn kéo cô vào danh sách đen, thấy tin nhắn của cô thì sửng sốt, não tưởng tượng ra hình ảnh “bên hồ Đại Minh” lạnh lùng xa cách kéo lấy cánh tay cậu lắc lư lắc lư, dụ dỗ cậu.
Ế…!
Câu sợ đến mức run lên một cái, tránh cô ta còn không kịp đây này!
Kéo vào danh sách đen!
Chẳng qua vừa định ra tay thì bên tai lại vang lên giọng nói của Lục đại ma vương: Hèn nhát! Có phải là đàn ông không?!
Cậu đờ ra nhìn ảnh đại diện của Hạ Hòa, nickname QQ của cô chỉ có một chữ đơn giản: Hạ. Không có chữ ký gì cả, cấp bậc mới chỉ có bốn sao. Cậu thuận tay sửa lại biệt danh cho cô: Bên hồ Đại Minh. Tay run lên một cái, mở không gian của cô ra, không trang trí cái gì cả, tất cả đều là thứ có sẵn của hệ thống.
Không giống không gian của cậu, thường xuyên tìm mã trang trí, trang trí lòe loẹt, cái gì mà kim cương đỏ, kim cương xanh, kim cương vàng, kim cương hồng…sáng rực hết cả lên!
Có thể thấy được, con người bình thường của cô không được thú vị lắm.
Sau này Dạ Thất mới biết, Hạ Hòa là một sinh viên y khoa, suốt ngày học mệt như chó, làm gì rảnh mà để ý đến những thứ nhàm chán này.
Riêng cái chuyện mở nông trại thôi cô cũng bị bạn học và đồng nghiệp mời nhiều lần mới mở đấy.
Bên hồ Đại Minh: Tôi trồng lại hết rồi, tất cả đều là dâu tây, 20 phút là chín!
Để làm cậu vui lòng mà cô đã trồng toàn bộ là dâu tây.
Nhìn thấy hai chữ “dâu tây”, hai gò má Dạ Thất đột nhiên ửng hồng, nhớ lại đếm đó, người phụ nữ chết bầm này đã trồng trên cổ cậu rất nhiều “dâu tây”!
Rõ ràng cô là người đã hủy hoại sự trong sạch của cậu, thế mà cậu còn kết bạn với cô!
Ông nhỏ Thất: 20 phút sau, trộm xong hết sẽ xóa cô, không xóa làm chó!
Hạ Hòa mỉm cười, thằng nhóc này…!
Bên hồ Đại Minh: Tối thứ sáu này cậu có rảnh không? Triệu Nghị Thần nói với bạn bè là tôi ngoại tình, chửi bới tôi đủ thứ, lần này tôi muốn triệt để hủy diệt anh ta! Giúp tôi một lần đi, được chứ?
Gửi xong, cô lập tức đứng lên, đi tới tủ âm tường, lấy ra một gói mì ăn liền, thuần thục chế nước sôi, cuối cùng mở nĩa nhựa ra, bưng tới bên bàn máy tính.
Chỉ thấy Dạ Thất gửi tới vài tin nhắn.
Ông nhỏ Thất: Bên hồ Đại Minh, cô nói xem con mắt cô bị gì vậy? Sao lại yêu đương với một tên khốn kiếp như thế?! Cô là heo sao?!
Ông nhỏ Thất: Ban đầu tôi còn tưởng rằng cô rất thông minh!
Ông nhỏ Thất: Cô chính là heo!
Ông nhỏ Thất: Bên hồ Đại Minh? Bị tôi mắng khóc rồi à!? Cái tố chất tâm lý thế kia mà còn làm bác sĩ à!
Dạ Thất ngồi trước máy tính, người ngợm đã sớm chỉnh tề rồi, tóc cũng sắp khô rồi, nhưng mãi không chịu đi, thấy Hạ Hòa vẫn chưa trả lời, trong lòng cậu có chút bất an, nghĩ thầm, cô sẽ không thật sự bị cậu mắng đến mức đau buồn đấy chứ!?
Cậu luôn tức giận cô vì bị cô hủy hoại trong sạch, nhưng trong lòng cậu hiểu, cô bị bỏ thuốc nên mới như vậy, bị bạn trai xem như một món hàng hối lộ cho khách hàng, lại xảy ra quan hệ với cậu, mấy ngày nay chắc chắn bên hồ Đại Minh khó chịu trong lòng lắm!?
Cô hẳn là thấy uất ức hơn cậu nhỉ!
Cậu lại còn xát muối lên vết thương của cô!
Ông nhỏ Thất: Quỷ hẹp hòi! Tôi đồng ý giúp cậu được chưa?!