Tiêu Đề: Phạt cô và ngài Tiểu Thất hôn lưỡi mười phút!
Lữ Mông nói xin lỗi với Hạ Hòa xong rồi rời khỏi phòng, sau đó, Triệu Nghị Thần giống như chó chết chủ, bị mọi người đuổi ra khỏi phòng, cái nhóm này, sau này e là sẽ không ai bằng lòng chơi với anh ta nữa.
“Hạ Hòa, em không nói, lúc trước bọn anh thật sự không biết tên khốn kiếp này ngoại tình!”. Cương Tử chủ động đi tới trước mặt Hạ Hòa, ngượng ngùng nói.
Hạ Hòa chỉ cười: “Cương Tử, chúc anh sinh nhật vui vẻ! Chúc mừng xong rồi, bọn em về trước đây!”
Mục đích đến nay tối nay của cô đã đạt được, không cần ở lại nữa, Hạ Hòa nói xong thì khoác tay Dạ Thất định đi.
“Ấy ấy ấy, đừng mà! Nếu em đi thì có nghĩa là em tức giận với anh em! Mọi người hiếm khi tụ tập một lần, em còn có bạn trai mới, ở lại tụ tập đi!”. Cương Tử vội vàng ngăn lại.
“Hạ Hạ! Đến cũng đến rồi, ở lại chơi một chút đi, cậu xem, cậu thường xuyên bận rộn, làm gì có thời gian ra ngoài chơi?!”. Khả Khả bước tới, kéo tay cô và nói: “Hay là trọng sắc khinh bạn, vội vàng đi hẹn hò với bạn trai?”.
“Tiểu Thất, chúng ta ở lại chơi chút được không!?”. Dạ Thất do cô mời đến giúp đỡ, Hạ Hòa lo cậu sẽ không thích cái giới này, cho nên hỏi ý kiến cậu.
“Anh nghe lời em!”. Dạ Thất đáp lời không chút nghĩ ngợi, cậu nhớ là ở bên ngoài, Lục đại ma vương cái gì cũng nghe theo Diệp Kiều.
“Oa! Bạn trai ấm áp quá! Vừa rồi lúc che chở cậu cũng oai phong lắm!”
“Hạ Hạ, bạn trai cậu trông rất lạnh lùng, nhưng mà đối xử với cậu lại hoàn toàn khác biệt!”
Khả Khả và mấy cô gái khác ồn ào nói, ở trong mắt bọn, Dạ Thất trông rất lạnh lùng, nhưng tuyệt đối là một chú cún trung thành!
Hạ Hòa cười không nói, kéo Dạ Thất ngồi xuống ghế salon, những người khác cũng ngồi xuống, mọi người cùng nhau chúc mừng sinh nhật Cương Tử, hát bài chúc mừng sinh nhật, thổi nến gì gì đó.
Dạ Thất ở trước mặt người lạ trước nay đều lạnh lùng xa cách, đêm nay cũng không ngoại lệ, khi Hàn Húc nói chuyện với cậu, cậu đều tích chữ như vàng.
Không biết ai đã đề nghị chơi trò “sự thật hay mạo hiểm”, trên bàn đặt một bộ bài, mỗi người thuận tay rút một lá, ai rút được con số nhỏ nhất thì phải đứng lên chịu phạt, sự thật hay mạo hiểm, hai chọn một.
Đám nam thanh nữ tú này cũng rất hào hứng chơi trò này, nhất là câu hỏi sự thật, vô cùng kích thích.
Câu hỏi là: Nụ hôn đầu của bạn đã mất từ lúc nào? Hôm nay bạn mặc quần lót màu gì? Bạn có còn lần đầu tiên không?
Mỗi lần rút bài, trái tim của các cô gái đều đập “thình thịch” kinh hoàng, sợ bị hỏi, nhưng mà trong tất cả các cô gái, chỉ có Hạ Hòa là bình tĩnh nhất.
“Được rồi! Số hai!”
Tất cả lật bài ra, hướng lên trên, xem điểm của mỗi người.
“Hạ Hạ! Lần này Hạ Hạ nhỏ nhất! Haha, rốt cuộc cũng bắt được cậu!”. Khả Khả là một cô bạn “xấu xa”, thấy bạn thân bị bắt trúng thì trông hơi hả hê. Nhưng mà mấy người con gái bọn họ cũng đều bị hỏi rồi.
Hạ Hòa bình tĩnh đứng lên, có vết xe đổ, cô sẽ không ngu ngốc lựa chọn “sự thật”, cô chọn “mạo hiểm”, tình nguyện bị phạt.
“Tửu lượng của Hạ Hạ chúng ta là kém nhất, phạt em uống một ly bia!”. Cương Tử cất giọng nói.
“Uống bia thì chán lắm! Theo em thấy, phạt cô ấy và ngài Tiểu Thất hôn lưỡi mười phút!”. Hàn Húc tỏ vẻ tinh ranh, ồn ào nói.
Hạ Hòa: “…”
Dạ Thất: “…”
Ánh đèn mờ ảo, mọi người không phát hiện ra trên mặt Dạ Thất nổi lên hai đám mây hồng…
“Nói trước mới tính, Cương Tử nói uống bia trước, vậy thì uống!”. Hạ Hòa lên giọng nói, sau đó cầm cốc và chai bia lên, tự rót cho mình một ly, động tác hết sức thành thạo, nói xong là ngửa đầu định uống.
Lúc này, Dạ Thất đứng lên, cậu cầm ly bia trong tay Hạ Hòa: “Anh uống thay em!”.